Lý Tiện Ngư sững sờ trong giây lát.
Nàng vốn nghĩ là, chơi bắt mèo trước, sau đó lại đánh bài song lục, rút thẻ bài, đấu bách thảo.
(Trung Quốc thời cổ có tập tục “đấu thảo” 斗草 còn gọi là “đấu bách thảo” 斗百草, đây là một trò chơi lưu hành chốn dân gian, trò chơi dân gian này từ việc hái thuốc diễn biến mà thành, thuộc dân tục Đoan Ngọ 端午, nguồn gốc ban đầu của tập tục này hiện không thể tra cứu, trước đời Hán không thấy ghi chép, có lẽ trước đời Hán tục này chưa lưu hành ở trung nguyên phương bắc. Sớm nhất thấy ghi chép ở thời Nguỵ Tấn Nam Bắc triều. Hàng năm vào ngày Đoan Ngọ, mọi người gắn cành thù du lên cửa để giải trừ độc dịch, cùng nhau kết bạn ra ngoài hái thuốc, sau dần thành tục, hái được nhiều sẽ tổ chức thi đấu, dùng hình thức đối trượng báo tên hoa tên cỏ, người nào được nhiều sẽ thắng, rất thú vị về tri thức thực vật và tri thức văn học. Trẻ em thì lấy cuống lá móc vào nhau rồi cùng kéo, cuống lá nào đứt là thua, đổi lá khác để đấu.)
Nhiều trò chơi như vậy, nàng luôn có thể thắng một trò chơi. Nhưng những lời này của Lâm Uyên lại đập tan tất cả đường lui của nàng.
Lý Tiện Ngư do dự. Nàng thử thương lượng với hắn: “Có thể đổi tiền cược hay không?”
Lâm Uyên rũ mắt: “Không thể.”
Hắn nói: “Nếu công chúa không dám đánh cuộc, vậy trò chơi bắt mèo này cũng có thể không cần phần thưởng nữa.”
Lý Tiện Ngư càng do dự. Nàng có thể nhìn ra, Lâm Uyên cũng không muốn dẫn nàng đi Minh Nguyệt Dạ. Có thể đáp ứng đánh cuộc với nàng, đã vô cùng không dễ dàng. Nếu nàng lại từ bỏ như vậy. Sau này, chỉ sợ cũng không còn cơ hội như vậy nữa.
Trong lòng nàng đấu tranh rất lâu. Cuối cùng, may mắn đã thắng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT