Mềm Mại Đối Lạnh Lùng

Chương 179 Ngoại truyện 24: Thần chỉ yêu công chúa


10 tháng

trướctiếp

Khi sao chìm trăng lặn, trong Ngự Hoa Viên tràn đầy sương mù.

Quay trở Điện Thừa Càn Lý Tiện Ngư một đêm ngủ ngon giấc, ngủ đến khi tiếng chuông báo giờ Tý cuối cùng vang lên thì nàng mơ màng tỉnh dậy trong tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ.

Nàng ngồi dậy trên giường và xoa xoa vòng eo đau mỏi, nhẹ nhàng vén long trướng đang buông xuống lên.

Lâm Uyên không ở trong điện. Nhưng thật ra trên sập gụ trước giường có đặt một xấp thư nhà được đưa đến từ Đại Nguyệt.

Môi đỏ của Lý Tiện Ngư khẽ cong lên, mang giày và cúi người cầm xấp thư trong tay.

Nàng còn chưa kịp mở ra xem, ánh mắt đã dừng lại ở bức thư nằm cuối cùng có hình dạng và cấu tạo đặc biệt khác với những bức thư còn lại.

Bức thư màu đỏ viền vàng, trên bìa vẽ hình Chu Tước đang quay đầu và cuối cùng là quốc tỉ của Đại Nguyệt.

Đây là quốc thư Đại Nguyệt đưa tới.

Đưa cũng không phải là cho nàng, mà là đưa cho Lâm Uyên, hoàng đế của Dận Triều.

Đây cũng là lá thư duy nhất được mở ra trong tất cả các bức thư. Nhưng bây giờ Lâm Uyên đặt nó trên sập gụ bên cạnh giường, phần sáp trên miệng bức thư cũng chưa được đóng kín lại.

Lý Tiện Ngư suy nghĩ một lúc thì giơ tay mở quốc thư ra.

Trong quốc thư viết là Đại Nguyệt đồng ý thông thương với Dận Triều, ở ranh giới giữa hai nước cùng nhau xây dựng con đường mua bán.

Phía dưới là các quy tắc chi tiết liên quan đến việc này và bản đồ địa hình biên cảnh của Đại Nguyệt.

Nghĩ có lẽ chờ sau khi nhận được bức thư trả lời của Lâm Uyên thì có thể bắt đầu khởi công.

Mắt hạnh của Lý Tiện Ngư cong lên.

Khi nàng nhịn không được bắt đầu suy nghĩ là mất thời gian bao lâu để xây dựng một con đường mua bán ở giữa hai nước, thì tấm bình phong ở nơi xa bị người gõ vang.

Bên ngoài tấm bình phong, giọng nói của Nguyệt Kiến dồn dập: “Nương nương, ngài đã thức dậy chưa? Thái hậu nương nương muốn gặp ngài ——”

Lý Tiện Ngư hơi giật mình. Nàng vội vàng giấu quốc thư ở phía dưới gối đầu, mang giày đứng dậy: “Tại sao vào lúc này?”

Giọng nói của Nguyệt Kiến càng thêm nôn nóng: “Thái hậu nương nương nói nương nương bị bệnh đã hai tháng nên muốn đích thân tới Điện Phượng Tảo thăm ngài.”

Lý Tiện Ngư cũng hơi hoảng loạn.

Nàng vội vàng đẩy tấm bình phong ra và kéo Nguyệt Kiến vào: “Mau, mau giúp ta thay y phục trang điểm.”

Nguyệt Kiến liên tục trả lời, vội vàng giúp nàng múc nước rửa mặt.

Canh giờ vốn dĩ thảnh thơi lập tức trở nên nhốn nháo hoảng loạn.

Chờ sau khi Lý Tiện Ngư rửa mặt trang điểm xong và vội vàng quay trở lại Điện Phượng Tảo thì cũng qua nửa canh giờ.

May mà ngày mưa đường trơn, kiệu của Thái hậu đi thong thả.

Trước khi đến Điện Phượng Tảo thì Lý Tiện Ngư đã ở trong phòng khách chính điện chờ đón.

Triệu Thái hậu ở trong nhóm cung nữ vây quanh đi đến trước mặt Lý Tiện Ngư, khẽ giơ tay muốn ngừng động tác hành lễ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp