Mặc dù được Nam Phong tiến cử vô
cùng trịnh trọng, nhưng đôi ba ngày sau tôi vẫn luôn cảm thấy giữa chúng tôi
đối đãi với nhau luôn thừa khách khí. Jennifer chủ động đến văn phòng và thường
lui tới phòng của hai trò cưng. Rất hiếm khi chạm mặt, nói gì đến cùng tôi đàm
đạo chuyện nọ kia.
Giả
thiết cô ấy hứng thú đi với em. Liệu cô ấy có khóc ngất nếu em dẫn đến những
chỗ như thế này không? – Tôi rất hiếu kỳ với khuôn mặt điềm tĩnh như nước, vạn năm
không đổi ấy. Liền hất mặt lên đối diện anh thầy hỏi một câu thẳng tuột - Liệu có điều gì làm cho cô ấy có thể tỏ ra
chút ngạc nhiên hay bối rối không?
Kể từ sau sự cố suýt chút nữa mắc
kẹt trên sàn nhảy, được Gia Viễn giải cứu. Hai thầy trò chúng tôi lé nhanh
những nơi trụy lạc bay lắc. Không phải đầu cũng phải tai, anh thầy còn là người
nước ngoài nên vô cùng phiền phức nếu để lại vết tích liên quan đến luật pháp.
Nhưng đam mê tụ tập rượu chè đã ăn sâu vào huyết quản của người lớn lên từ
đường phố. Nên chính anh thầy không ngại ngần dắt tôi lê la một loạt các quán
nhậu bình dân chẳng lấy gì làm khang trang hay đẹp mắt. Mà thực tế thì tôi luôn
là người thừa bên cạnh cặp đôi sếp tổng kia. Chẳng cần lên tiếng rủ, tôi cũng
đã hăm hở gật đầu đu bám theo.
Ngốc! – Javier cốc vào đầu tôi một cái,
khai sáng trí não còn đang lâng lâng sau đôi chai rượu đậm vị cồn đủ để say đến
níu lưỡi - Đôi ba ngày không nhiều. Người
ta nên dành cho người mà họ quan tâm. Mấy thông tin của em, google không khó.
Thấy tôi còn ngẩn ngơ, chưa tiếp
được "sóng", anh thầy lại bồi thêm: Người cầu mình, mình còn xem thái độ! Người tránh mình, sao phải nghĩ?
– Nói rồi khoa trương dốc cật lực chén rượu trên môi, một hơi hết sạch.
Nhìn anh thầy ngầu đét khích lệ, nên tới lượt mình. Tôi cũng khảng khái tiếp ứng, phóng khoáng nạp thêm một chén:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.