25.
Lúc Âu Dương Tuyết tới phòng bệnh, Tăng Trấn Uyên và Tăng Nghị Hiên đang ngồi cạnh giường bệnh Lâm Đạm, trên giường có một cái bàn vuông nhỏ, trên bàn để một cái cân tiểu màu vàng sáng. Thật ra vật này gọi là khiếu đẳng, chuyên môn dùng để cân đo lượng thuốc bắc và tỉ trọng vàng bạc, chẳng qua Âu Dương Tuyết không biết mà thôi.
Tăng Trấn Uyên mở từng túi giấy nhỏ ra, đưa cho Lâm Đạm, Lâm Đạm thì đổ thuốc bắc trong túi giấy vào khay, nghiêm túc cân đo, từ từ nói: "Không phải tôi không tin anh, mà là cân tiểu ly ở cửa hàng thuốc không quá chính xác, bốc thuốc hay bị thiếu nọ thừa kia. Nếu là thứ khác, ít một chút thì cứ ít đi, không có gì to tát, nhưng thuốc bắc không được. Đây là cái gọi là 'sai một ly đi một dặm', nếu một vị thuốc bị thiếu một gam, thậm chí nửa gam thôi cũng không có hiệu quả chữa bệnh cứu người."
"Vậy thuốc tôi mua cho em có đúng liều lượng không?" Tăng Trấn Uyên mở một gói thuốc khác ra, ân cần nói: "Tôi còn mua cho em một cây nhân sâm dại trăm năm, nghe nói vật này rất bổ."
Lâm Đạm cầm nhân sâm lên ngửi một cái, vuốt cằm nói: "Đúng là mọc hoang, năm chân sung túc, là đồ tốt. Để anh phải tốn kém rồi, cảm ơn, tiền sau này tôi trả lại cho anh." Phá thai gây tổn thương rất lớn tới cơ thể phụ nữ, cô tự nhiên phải nghĩ cách bù lại.
"Hai ta là đồng bọn hợp tác, nhắc đến tiền tổn thương tình cảm quá." Tăng Trấn Uyên nhướng mi nói.
"Chính vì chúng ta là đồng bọn hợp tác, cho nên phải phân rõ vấn đề tài chính." Lâm Đạm có ranh giới của bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT