34.
Mặc dù Lâm Đạm đã sắp xếp xong cho ba bụi lan nọ, nhưng về sau còn nuôi được nữa hay không thì còn phải xem tình huống, nói cách khác, tội đồ An Tử Thạch vẫn gánh trên vai món nợ mấy chục triệu, hơn nữa tùy thời sẽ đập anh đến choáng váng hoa mắt. Anh mặc dù có tiền, nhưng gần đây đầu tư mấy hạng mục lớn, vốn lưu động đã nghèo rớt mùng tơi, còn thiếu ngân hàng mấy món nọ, nếu cô và chú không muốn giúp anh, anh cũng chỉ có thể viết giấy nợ cho Lâm Đạm thôi.
Nghe tiếng kêu gào của Bạch Chỉ Lan, anh đoán bà cô này nhất định biết chân tướng rồi, lúc đi ra không khỏi nở nụ cười nịnh hót, hoàn toàn mất hình tượng bên ngoài nhiệt tình bên trong cao lãnh lúc mới tới, "Chỉ Lan, em đừng tức giận, nếu như hoa không sống nổi, tôi nhất định sẽ bồi thường em với dì Lâm mà. Em chẳng lẽ không tin tôi sao?"
"Anh đã là người lớn rồi, còn tay chân vụng về, ngay cả chậu hoa cũng đụng vỡ được, anh bảo tôi tin anh thế nào. Tôi chăm sóc hoa cho mẹ tôi được một tháng rồi, có thấy tôi làm rơi vỡ cái gì đâu?" Bạch Chỉ Lan vò áo, một trận nhức nhối.
"Em không biết số hoa đó giá trị bao nhiêu, bằng không, tôi thấy em ngay cả tay chân cũng không biết để nơi nào. Có bản lĩnh bây giờ em vào phòng ấm tươi nước đi nha, tôi ở cửa nhìn em." An Tử Thạch phản bác.
"Đi thì đi, anh cho rằng tôi là người không có tiền đồ thế sao?" Bạch Chỉ Lan bị kích thích, xách bình nước lần nữa bước vào phòng ấm.
Chuyên viên quay phim và An Tử Thạch lúc này hoàn toàn không dám đi vào nữa, chỉ đứng ở cửa dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô, cứ như nhìn một vị dũng sĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play