24.
Khi mọi người mệt nhọc chạy thục mạng, duy chỉ có Lâm Đạm, Niếp Đình và Tiêu Tuấn Lâm còn yên ổn đứng trân trân tại chỗ, ngẩng đầu nhìn bầy ong xa xa, vẻ mặt yên tĩnh.
"Lửa không thể tắt." Cô kéo lại Lạc Ngọc Hành đã khôi phục ý thức, đang chuẩn bị chạy vào tháp quan sát.
Lạc Ngọc Hành nhìn ngọn lửa xanh lá đang nhảy múa, rốt cuộc nhớ tới mình đã làm những gì. Hắn vốn định tới dẫn tiến sĩ Tiêu đi, thuận tiện ngăn cản Lâm Đạm, nhưng chẳng hiểu sao tự nhiên Lâm Đạm nói gì nghe nấy. Cô bảo hắn dọn đất trống, hắn liền dọn đất trống, cô bảo hắn nổi lửa, hắn liền nổi lửa, mà bầy ong giết người này, rõ ràng do thứ mùi kỳ quái kia phát tán ra dẫn tới.
Nếu nói trong đó không có Lâm Đạm giở trò, hắn tuyệt không tin. Hắn tức giận chất vấn: "Lâm Đạm, là cô dẫn bầy ong tới sao?"
"Không sai." Lâm Đạm đi tới bên tường thành, lẳng lặng đưa mắt nhìn bầy ong che kín bầu trời. Người khác đã chạy cả, cô vẫn ung dung ổn định như thế, tựa như căn bản không sợ chết vậy.
Lạc Ngọc Hành lộ biểu tình cực kỳ đau lòng, nói giọng khàn khàn: "Tại sao cô lại làm như vậy? Tôi và cô chung sống lâu như thế, tôi vẫn cho cô là người có lương tâm, có nguyên tắc, thực lực mạnh mẽ, vốn nên vì bảo vệ gia viên đồng bào của chúng ta mà chiến, tại sao phải giúp zombie hủy diệt thế giới này? Cô nhìn xem, mặc dù đất đai bị ô nhiễm, song chúng ta có dị năng giả hệ thổ; mặc dù nguồn nước bị ô nhiễm, song chúng ta có dị năng giả hệ thủy, thế giới này có tuyệt vọng, nhưng cũng có hi vọng, suy nghĩ của cô hoàn toàn sai lầm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT