3.
Theo Lâm Đạm biết, vị tiến sĩ Tiêu này không có dị năng, chẳng qua là một người bình thường, nhưng anh đến đây lúc nào, đứng ở cửa bao lâu, Lâm Đạm lại hoàn toàn không biết. Anh đi đường không có chút âm thanh nào, giống như một u linh xuất quỷ nhập thần.
"Tiến sĩ, giày da của ngài đã lau xong." Lâm Đạm vội vàng đưa giày tới, đầu rũ thấp, tránh đi tầm mắt sắc bén của đối phương.
Tiêu Tuấn Lâm nhìn cô chằm chằm không nói lời nào, biểu tình thì vô cùng hài lòng. Đôi giày này hoàn toàn không giống như vừa dùng nước lau chùi, ngược lại giống như trực tiếp lấy ra từ tủ kính, trong trong ngoài ngoài đều được dọn dẹp sạch sẽ, hoàn toàn không nhìn thấy tí nước chưa khô hay bụi bặm nào.
"Tiến sĩ, ngài đưa thuốc khử trùng cho tôi, tôi giúp ngài phun." Lâm Đạm còn nhớ lời dặn dò trước đó của đối phương, lau còn chưa xong, phải khử trùng nữa.
Tiêu Tuấn Lâm lúc này mới bỏ việc dùng mắt quan sát cô, lấy từ trong túi một chai thuốc khử trùng, nhưng không cẩn thận làm rơi một cái găng tay.
Lâm Đạm nhìn cái găng tay rơi xuống đất, lại nhìn tiến sĩ biểu tình có chút đáng sợ, không khỏi nói: "Tiến sĩ, không thì tôi giúp ngài rửa găng tay, rồi khử trùng luôn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play