6.
Nhìn thấy thiếu nữ gầy yếu đi theo sau lưng Lâm Đạm, Chu Nam rất kinh ngạc. Biểu tình của cô gái cũng y như thấy quỷ, túm chặt vạt áo Lâm Đạm mà lẽo đẽo theo sau, thân thể vẫn còn run lẩy bẩy. Cô bây giờ chỉ có thể tiếp nhận Lâm Đạm đến gần, bất kỳ đồng loại nào khác trong mắt cô đều chẳng khác nào mãnh thú.
"Đây là ai?" Chu Nam há mồm liền hỏi.
"Cậu ấy bị lạc trong núi, tôi nhặt cậu ấy về." Lâm Đạm đưa điện thoại di động tới, "Cái điện thoại này cậu có thể mở khóa không? Mở được thì tôi cũng không cần lên trấn giúp cậu gọi điện thoại nữa."
Điện thoại di động của Thạch Quý là loại rẻ tiền bán tại thôn xóm miền núi, hệ số an toàn không cao, Chu Nam nghịch nghịch vài ba lần là có thể xóa mật khẩu ban đầu đi. Nhìn thấy tín hiệu đầy vạch, cậu cũng thả lỏng một chút, ngay sau đó lại nghiêm túc nói: "Điện thoại di động này cậu lấy được từ đâu? Chẳng lẽ là trộm?
Lâm Đạm giọng bình tĩnh: "Không phải trộm, là nhặt được, lát nữa tôi sẽ mang nó về chỗ cũ. Cậu ấy cũng muốn liên lạc với ba mẹ, cậu gọi xong thì đưa cho cậu ấy gọi nhé."
Chu Nam gật đầu đồng ý, sau khi gõ xong dãy số lại vội vã xóa đi, vẻ mặt xoắn xuýt. Cậu đã nhìn ra, Lâm Đạm hoàn toàn không có loại ý tưởng kia với mình, càng không có ý niệm vĩnh viễn lưu mình lại. Cô không ba không mẹ, cô độc tịch mịch, thật vật vả có người bầu bạn, tự nhiên sẽ tỏ ra nhiệt tình một chút. Cô cứu mình, còn cứu thiếu nữ thất lạc kia, chứng tỏ cô từ đáy lòng hết sức hiền lành, đợi ở chỗ cô vô cùng an toàn, căn bản không cần lo lắng thứ khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play