20.
Ngô Huyên Thảo cứ như bị đầu độc vậy, đưa tay mở nắp rương lên, lặp đi lặp lai mấy lần vẫn không mở được, lúc này mới phát hiện ở trên có khóa đồng. Nàng ta ngây người trong chớp mắt, sau đó vội vàng đứng lên, lục soát chìa khóa khắp nơi trong phòng, ngăn kéo, bình hoa, thậm chí cả gạch cũng không buông tha.
Khi nàng ta đang lục soát kệ sách, Tiết Kế Minh trở lại, nhăn mày nói: "Nàng đang làm gì thế?"
Nàng ta lập tức rút một quyển sách trên giá ra, mừng rỡ: "Kế Minh ngươi nhìn này, cuốn 《 Vạn Thịnh y điển 》 ta rất lâu không tìm được đang ở nơi này! Sách của Lâm cô nương thật phong phú, ta ở ngoài cửa sổ liếc mấy lần, trong lòng nóng nảy liền vào. Ngươi cũng biết đấy, ta và Trịnh đại phu hiện tại ngày đêm nghiên cứu mạch án của đại ca ngươi, hơn nữa mơ hồ có đầu mối, vừa nhìn thấy quyển sách này, trong đầu ta chợt lóe linh quang, đã có biện pháp rồi."
"Là biện pháp gì?" Ánh mắt Tiết Kế Minh sáng ngời.
"Dùng phương pháp hơ nóng đan phiến rồi dùng châm cứu phụ trợ, hẳn có thể chữa khỏi hai chân đại ca. Kế Minh ngươi nhìn này, chỗ Lâm cô nương tất cả đều là sách thuốc về phương pháp châm cứu và hơ nóng đan phiến, còn nhiều hơn cả ta và Trịnh đại phu cộng lại, nếu chúng ta có thể may mắn nghiên cứu vài quyển, nói không chừng sẽ có đột phá." Ngô Huyên Thảo son sắt nói.
"Có thật không? Vậy nàng cứ lấy đi!" Tiết Kế Minh hào phóng khoát tay.
Ngô Huyên Thảo chỉ chỉ cái rương kia nói: "Trong này có phải cũng là sách thuốc không?"
"Đúng, sách thuốc trong này là bảo bối của Lâm lão đại phu, khi còn bé ta từng thấy ông lấy ra phơi." Tiết Kế Minh rút chủy thủ ra, trực tiếp cạy mở khóa đồng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT