Nghiêm Lãng Tình vì nghiên cứu ra món "thịt vạn phúc", mới có thể bộc lộ tài năng, được Hoàng đế đưa vào cung làm ngự trù, nhưng hóa ra món ăn thành danh này, là do nàng ta ăn trộm tâm huyết của người khác. Tuy nói Lâm Đạm không có bất kỳ chứng cớ nào, nhưng cô có thể sử dụng mấy khối đậu hủ làm ra mùi vị hương thơm y nguyên thịt vạn phúc, còn hơn một bậc so với Nghiêm Lãng Tình, điều đó đã đủ để chứng minh tính cân thực trong lời nói của cô.
Huống chi hai học trò của cha cô đều đang làm đầu bếp cho quán cơm Nghiêm gia, mỗi tháng nhận tiền lương không thấp, chỉ cần gọi họ tới tra hỏi một hai, không khó cho ra chân tướng.
Nhưng mà Hoàng đế cũng không thèm để ý những thứ này. Hắn là người đứng đầu thiên hạ, hắn muốn che chở cho ai, người ngoài liền không thể tùy tiện đụng vào, vì vậy không thèm hỏi tới tội khi quân của Nghiêm Lãng Tình đã mang người rời đi, cuộc tỉ thí này cũng kết thúc một cách qua loa. May mắn là Lâm Đạm cũng không so đo chuyện này, gói kỹ kim đao và công thức nấu ăn lại bằng vải đỏ, không nhanh không chậm rời khỏi Hương Viên.
Thang Cửu đi theo sau lưng cô nói nhỏ: "Khó trách muội bảo ta không cần để ý nhiều, có phải muội sớm có đối sách hay không?"
Không đợi Lâm Đạm trả lời, Uy Viễn Hầu đã sải bước đi tới, cười đùa nói: "Lâm chưởng quầy, ta năm nay ba mươi chín, từng có một hôn thê, nàng bệnh nặng qua đời, trong nhà không có con cái cơ thiếp, bản thân có quyền thế có năng lực, nếu ngươi không chê, hãy cùng ta kết ước hẹn trăm năm thế nào?"
Lâm Đạm kinh ngạc nhìn hắn, thật lâu không nói ra lời.
Thang Cửu chân mày hung hăng nhíu một cái, quát lên: "Hầu gia, ngài hà tất phải đùa giỡn kiểu này, cẩn thận làm bẩn danh dự của Lâm chưởng quầy!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT