Lâm Đạm mặc dù đi vội vàng, chuyện nên xử lý đều xử lý ổn thỏa cả, chẳng những bán mặt tiền cửa hàng cho Tần nhị nương, còn để người đưa tin cho Cầu tiểu đầu bếp, nói rõ nguyên nhân. Cầu tiểu đầu bếp đọc thư xong giận tới mức đầu ngón tay phát run. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới người nhà họ Nghiêm có thể xấu xa tới mức này, ngay cả vợ góa con côi nhà người ta cũng bắt nạt, còn dùng lửa đốt nhà, quả thực không có vương pháp!
Lão chưởng quầy thấy hắn sắc mặt khó coi, liền hỏi hắn xảy ra chuyện gì, hắn lắc đầu một cái không muốn nói tỉ mỉ, dù sao đây là chuyện riêng của Lâm Đạm, không tiện rêu rao. Tựa như nhớ tới cái gì, hắn nhíu mày nói: "Tiền đường có khách tới không? Ngươi đi ra xem một chút."
Chốc lát, lão chưởng quầy trở lại bẩm báo: "Đã có năm sáu bàn khách tới, đều đang chờ Lâm chưởng quầy." Hiện nay tiệm ăn Kiều Viên có một quy định bất thành văn, ai tới trước, để bảng sổ thứ tự trước bàn mình, sau đó lẳng lặng chờ đợi. Thực khách có năm số đầu nhất định có thể thưởng thức tay nghề của đầu bếp thần bí, khách có năm số sau, thi thoảng vận khí tốt cũng có thể ăn. Tuy vậy, những người không cướp được mười số đầu không ai bỏ đi cả, tùy ý gọi một món ngồi trong tiệm, ngửi mùi thức ăn bàn bên, nhìn thức ăn trên bàn mình, cũng có thể thấy no phải không?
Cũng vì vậy, trong tiệm sẽ có một đám người tới từ sớm, tất cả đều vì cướp chỗ, cướp được rồi dính chặt cái mông trên đó, ai khuyên cũng không đi.
Cầu tiểu đầu bếp đè thấp âm lượng hỏi: "Thành Thân Vương lão nhân gia có tới không?"
"Tới chứ, sáng sớm đã ngồi trong tiệm rồi, ta mời mấy người hát tiểu khúc lên phục vụ kia kìa." Thật ra Thành Thân Vương không đến mới là chuyện lạ. Từ khi ăn món ăn Lâm Đạm nấu, mỗi ngày ông đều đúng giờ tới tiệm ăn Kiều Viên điểm danh, sau đó phát hiện tiệm ăn Kiều Viên càng ngày càng nổi tiếng, sợ rằng mình không thưởng thức được tay nghề của Lâm Đạm, chuyện môn phái một gã sai vặt chờ ở quán trọ đối diện tiệm ăn Kiều Viên. Bên này vừa mở cửa một cái, gã sai vặt lập tức vọt vào, cầm bảng số thứ tự trước, sau đó vững vàng chiếm vị trí, chờ Vương gia nhà mình tới dùng cơm.
Mấy người sành ăn trong Kinh thành này đều là nhân vật cá tính mười phần, muốn lấy lòng họ không hề dễ dàng, tay nghề người nào chọc trúng được khẩu vị của họ, bọn họ sẽ bảo vệ người đó như trân bảo. Không nói đâu xa, chỉ kể đến Vĩnh Định Hầu, nghe nói trước kia ông có thích một đầu bếp nọ, đi đến đâu cũng mang theo, sau đó đầu bếp kia qua đời, ông mấy tháng liền ăn không ngon, thân mình vì đói mà gầy đi một vòng lớn, hiện tại không đau khổ đợi trong Kinh thành nữa, chạy đến biên ải đánh giặc rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT