Thang Cửu dùng sức rướn cổ lên nhìn bình gốm, lại bị Lâm Đạm đẩy ra, cô nhạo báng một câu: "Tem tém chút đi, nếu không ta đục huynh một lỗ bây giờ."
Thang Cửu bị chọc cười, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô: "Canh muội nấu và canh người khác nấu hoàn toàn khác nhau."
Lâm Đạm từ từ nói: "《 Lữ thị xuân thu · chương mùi vị vốn có 》 có câu: Phàm là vị gốc, nước là mới nhất, ngũ vị tam tài (1), cửu phí cửu biến (2)... sẽ thành hương vị tuyệt diệu. Ba nồi canh này của ta, dùng nước suối mát lạnh ngọt ngào, thêm vào nguyên liệu thơm ngon chế biến theo phương pháp bí truyền, dùng gỗ tùng hương ở Nam Sơn, mỗi một lần sôi thêm một nguyên liệu khác nhau, nêm chín lần, sôi chín lần, tăng vị chín lần, cuối cùng thành một nồi canh, tất nhiên khác với người khác. Vị có mặn ngọt, mùi có nồng nhạt, canh nước Lỗ ta làm cũng theo phương pháp "kỳ hương tăng vị" ta tự nghĩ ra để hầm, nồng nặc hơn nhiều so với canh nước Lỗ thông thường."
Lâm Đạm bỏ gà, vịt, móng heo vào hộp đựng thức ăn, lại cắt miếng thịt ba chỉ lớn thành phiến, phối hợp với nước chấm, tiếp tục nói: "Canh nước Lỗ để lâu mới ngon, cho nên phải không ngừng cho nguyên liệu nấu ăn tươi mới vào. Những thứ này huynh cứ mang về từ từ ăn, coi như ta cảm ơn huynh thời gian này giúp đỡ ta."
"Không cần cảm ơn." Thang Cửu ngoài miệng khách khí, tay thì đàng hoàng đưa ra, nhận lấy hộp đựng thức ăn, cuối cùng lại nói: "Ta nhớ muội còn bỏ bì heo vào nấu, sao không thấy?" Bì heo cũng là một trong những thứ hắn yêu thích, tất nhiên phải hỏi thêm một câu.
Lâm Đạm chỉ chỉ chân giò và miếng thịt ba chỉ, khẽ cười nói: "Có thấy không, chân giò và thịt ba chỉ đều được ta chiên qua dầu, bên ngoài có một tầng da cháy, che lại phần thịt non bên trong, thế mới không bị canh nước Lỗ nấu nhừ. Thế nhưng bì heo tươi mới, chưa được chiên qua, cho xuống mấy giờ là hóa thành chất lỏng như keo đậm đặc, hòa vào làm một với canh nước Lỗ. Canh nước Lỗ ngon phải thơm nồng, phải sền sệt, thế cảm giác sền sệt là từ đâu tới? Dựa vào lượng dầu mỡ phong phú và chất lỏng như keo ấy. Không nấu chảy bì heo, ta làm ra hương vị nước Lỗ thế nào? Nếu huynh thích, lần sau ta sẽ lấy một phần bì heo chiên rồi bỏ vào nồi, nấu xong để nguội, chờ huynh tới lấy."
Lâm Đạm há miệng ngậm miệng toàn là quyển kinh về thức ăn ngon, hơn nữa tùy tùy tiện tiện một câu cũng ẩn chưa tuyệt học người khác cả đời không biết được, khiến Thang Cửu nghe say sưa. Hắn nuốt một ngụm nước miếng, cường điệu nói: "Vậy muội nhớ để cho ta chút bì heo, lần sau ta tới lấy. Nếu chỗ muội xảy ra rắc rối gì, cứ đến nha môn bộ Binh tìm ta, ta làm nhiệm vụ ở đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play