Nghe tiếng vang, nam tử lập tức trấn an nói: "Các ngươi tìm chỗ trốn đi, ta ra xem một chút. Tiếng vó ngựa đều nhịp, hẳn là binh lính đã qua huấn luyện, nơi này cách đại doanh Thương Sơn không xa, qua lại mất nửa giờ, chắc Triệu Lục và Thiết Thủ không tìm thấy chúng ta nên đi tìm cứu viện."
Lâm Đạm gật đầu, đưa mắt nhìn hắn đi ra ngoài, vì đề phòng bất trắc, cùng hai tiểu nha đầu tìm nơi ẩn khuất nấp kĩ. Chỉ chốc lát sau, cửa sơn trại từ từ mở ra, nam tử cùng một tướng lĩnh thân hình cao lớn, râu xồm xoàm đi tới, Triệu Lục và Thiết Thủ theo sau.
"Mịa. Con mẹ nó, hơn nửa đêm bị các ngươi lôi đi núi hoang rừng rậm cứu người, kết quả đi một chuyến tay không! Ta mang theo toàn là thân binh, mất một người trong lòng ta đau như đao cứa, tuy hôm nay không đánh nhau, nhưng bọn ta cũng đã chuẩn bị quyết chiến rồi, các ngươi nhớ phần ân tình này đấy!" Tướng lĩnh râu quai nón bụng đầy tức giận than phiền.
"Tướng quân, mấy người này được chúng ta cứu ra từ phòng chứa củi, không bị thương." Một hàng binh lính chạy tới bẩm báo tình huống, đi theo sau là đám người Tiểu Trúc đang cảm tạ rối rít.
"Chưởng quầy đâu? Các ngươi không phải nói có một Lâm chưởng quầy nhất định phải cứu sao?" Râu quai nón kiểm tra xung quanh, biểu tình không kiên nhẫn.
"Ta ở chỗ này, đa tạ các vị tướng sĩ tới cứu viện, Lâm mỗ xin bái tạ!" Lâm Đạm lập tức từ chỗ tối đi ra, cúi người chào thật sâu, Thược Dược và Đỗ Quyên cũng hết sức lo sợ chắp tay.
Râu quai nón quan sát Lâm Đạm, phát hiện cô chẳng qua dáng người thướt tha, chứ không có tư sắc, nhất thời mất hứng. Hắn còn tưởng Lâm chưởng quầy được Triệu Lục và La Thiết Thủ dặn dò đi dặn dò lại, nói nhất định phải cứu được toàn vẹn phải là giai nhân nghiêng nước nghiêng thành, hóa ra chỉ đến thế mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT