Lâm Đạm vừa rời đi, Nhạc Chính Cửu cũng tỉnh lại, nhận ra trong tay mình đang nắm chặt một dây đai lưng màu trắng, không khỏi giật mình.
Thấy biểu hiện khác thường của hắn, tông chủ Huyền Tịch tông thở dài nói: “Đó là đai lưng của Lâm Đạm, nàng vừa đến thăm con, đưa cho con hai viên đan dược và hai chiếc nhẫn. Ây, cầm lấy đi.”

Nhạc Chính Cửu mở lòng bàn tay ra, cầm hai chiếc nhẫn càn khôn nặng trĩu kia, lại không dùng thức thần đi kiểm tra. Lúc trước, khi Lâm Đạm rời đi, hắn đưa cho nàng lễ vật, bây giờ đã bị trả lại. Lâm Đạm không muốn nợ hắn cái gì, đi nhẹ nhàng như vậy, giống như mãi mãi sẽ không quay lại.
Cho dù đã sớm biết tính cách của Lâm Đạm, nhưng một ngày chân chính cảm nhận, cảm giác của Nhạc Chính Cửu không phải là dễ chịu thoải mái như trong tưởng tượng, mà là bi ai cùng trống vắng không nói lên lời. Hắn nắm chặt bàn tay, dùng sức nắm những vật kia, nhưng lại không cầm được cái gì.

Tông chủ lại một lần nữa thở dài, nhắc nhở: Con không xem Thức Hải của mình sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play