Núi Nam Đẩu là ngọn núi cao nhất Kinh thành, khi mùa đông đến hiển nhiên cũng là ngọn núi lạnh nhất, ngoài phòng gió Bắc thổi vù vù như ma núi đang gào thét.

Trong phòng, Cẩn thân vương mặc mấy lớp áo bông dày đang cuộn tròn dưới đất run lẩy bẩy, mặc dù mồ hôi đổ đầy người nhưng người thì lạnh như băng, khuôn mặt vốn tuấn tú giờ đã tái xanh, người không ra người quỷ không ra quỷ, sống dở chết dở. Mấy thị vệ giữ chặt tay chân hắn, tránh lúc hắn giãy giụa làm mình bị thương. Tiểu hoàng đế đứng ở một bên nhìn hắn, đôi mắt ướt sũng nước mắt.

“Lâm tiên trưởng, cầu xin ngài cứu y, cầu xin ngài nhất định phải cứu y!” Thiếu niên nói xong lập tức quỳ xuống, kinh động đến mọi người trong điện, mọi người cũng rối rít quỳ xuống.

Duy chỉ có mình Lâm Đạm vẫn đứng ở trước bàn, nghiêm túc rửa sạch bộ kim châm. Nàng không đáp lời thiếu niên, sau khi chuẩn bị xong dụng cụ trị liệu thì vươn tay ra định cởi giày cho Cẩn thân vương. Cẩn thân vương lạnh đến mức sắp mất đi ý thức thế nhưng đột nhiên rụt chân lại, khẽ hô không cần. Hắn không muốn để Lâm Đạm nhìn thấy cơ thể khiếm khuyết của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play