Lâm Đạm sớm đã cảm thấy phiền phức đến chán ghét tính tình mềm yếu, cố chấp và ngu muội của phụ nhân, nhưng hai người bọn họ đã quen biết một thời gian dài, rất có duyên phận, hơn nữa còn cùng tên cùng họ, sao nàng có thể trơ mắt nhìn nàng ta và hai đứa nhỏ nhảy vào hố lửa?
“Khóc lóc cũng không giải quyết được vấn đề gì đâu, ngươi mau thu hồi lại nước mắt của mình đi.’’ Lâm Đạm thở dài nói.
Phụ nhân vội vàng lấy ống tay áo tuỳ tiện lau nước mắt trên mặt, thử điều chỉnh một lúc lâu mới khiến cho hơi thở của mình khôi phục như lúc đầu, đầu óc cũng bình tĩnh hơn lúc trước rất nhiều. Bằng cách này nàng càng thêm ý thức sâu sắc rằng vừa rồi bản thân mình thiếu chút nữa lại bị Hứa Tổ Quang hãm hại rơi xuống vực sâu vạn trượng rồi tan xương nát thịt! Đàm Châu gặp thiên tai là một chuyện lớn như thế, hắn ta thân là quan lại ở Kinh thành, sao có thể không biết? Đã biết nhưng chưa từng có ý định trở về quê liếc mắt nhìn xem một cái, trái tim hắn ta ác độc tàn nhẫn đến nhường nào? Nếu hắn ta chỉ từ bỏ nàng và hai đứa nhỏ thì thôi đi, nhưng Đàm Châu còn có phụ mẫu hắn ta! Chẳng lẽ ngay cả cha mẹ mình mà hắn ta cũng muốn bỏ mặc sao?
Cũng đúng thôi, hắn ta đã bao giờ nghĩ đến cha mẹ mình đâu! Ngoài trừ về nhà xin tiền bạc cha mẹ, hắn ta chưa từng làm tròn trách nhiệm của một người con? Thậm chí hắn ta biết cả vị Lâm nương tử cống nạp phương thuốc chữa dịch bệnh nhưng lại không biết Lâm nương tử kia chính là nàng ta, có thể thấy được hắn ta không hề có hứng thú đi dò hỏi những chuyện xảy ra ở quê nhà, sợ rằng tránh cũng tránh không kịp cũng nên? Vì muốn leo lên quyền quý, hắn ta sẵn sàng xoá bỏ toàn bộ quá khứ của mình, thậm chí còn có ý định giết người diệt khẩu, hắn ta thực sự quá tàn nhẫn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT