Mấy ngày gần đây Lâm Đạm thực sự không ổn chút nào, những lúc đêm khuya yên tĩnh, cô sẽ vô thức gọi một tiếng “Tiểu Bá Tổng”, sau đó mới nhận ra rằng Tiểu Bá Tổng đã rời đi, hơn nữa mãi mãi sẽ không bao giờ trở về nữa; Lúc phác thảo bản thiết kế, không được nghe thấy tiếng ngáy đều đều khoan khoái của nó, cô sẽ cảm thấy tâm trạng trở nên lo lắng không yên, sau đó cảm hứng sáng tạo sẽ cạn kiệt; cô giảm bớt số lần xuống bếp nấu ăn, bởi vì mỗi lần như thế vật nhỏ sẽ ngồi xổm bên cạnh cô, nghiêm túc cùng cô ăn cơm đã không còn ở đây nữa, mà Lý Điềm Điềm suốt ngày mải mê với chuyện yêu đương khiến cho căn nhà này càng thêm vắng vẻ trống trải.
Lúc trước Lâm Đạm vẫn luôn cho rằng bản thân mình là một người thích hưởng thụ cảm giác độc thân, nhưng bây giờ cô mới đột nhiên phát hiện sự thật không phải như thế, sở dĩ cô thích độc thân là bởi vì cô chưa bao giờ trải qua cảm giác có một người thân bên cạnh…
Trước kia, mặc dù cô là một người cuồng công việc nhưng cũng sẽ mong chờ thời gian tan làm đến nhanh hơn một chút, như vậy cô mới có thể đưa Tiểu Bá Tổng đi siêu thị mua đồ ăn, trên đường đi thuận tiện sẽ suy nghĩ về thực đơn buổi tối. Nhưng bây giờ, cô thực sự không thích ở nhà nhiều, chỉ muốn tăng ca đến tận khuya. Cô muốn quên Tiểu Bá tổng nhưng Lôi Tấn lại không chịu để cho cô thực hiện mong muốn của mình, ngày ngày hắn sẽ để Tiểu Bá Tổng ngậm một đoá hoa hồng đỏ đến tìm cô, sau đó ngồi xổm xuống bên cạnh máy tính cùng cô làm việc.
Từ đầu đến cuối Lâm Đạm vẫn luôn cố ý phớt lờ vật nhỏ này, nhưng nó cũng không ồn ào không ầm ĩ, thậm chí thỉnh thoảng còn ngậm đến một chiếc bút mỗi khi cô cần dùng, ngậm đến một tờ giấy mỗi khi cô muốn vẽ, sau đó ngọt ngào kêu meo meo với cô, khuôn mặt tròn tròn kết hợp với đôi mắt long lanh khiến từng lớp phòng ngự mà Lâm Đạm vừa mới xây dựng lại ào ào sụp đổ một lần nữa.
Nhưng lý trí vẫn luôn nhắc nhở Lâm Đạm rằng nó không phải là mèo của cô mà là một người đàn ông trưởng thành, cô phải coi nó trở thành một người mà đối xử! Vì thế trái tim mềm mại tràn ngập nguy cơ lại trở nên vững chắc một lần nữa.
Quá trình sụp đổ, xây lại, xây lại, sụp đổ này luôn xảy ra rất nhiều lần trong ngày.
Lâm Đạm cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, thậm chí năng suất công việc cũng giảm đi rất nhiều, cô đành phải đảm nhận một số công việc đòi hỏi phải thường xuyên chạy ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play