Tia sáng lấp lánh màu bạc không ngừng di chuyển qua lại trên thân thể Tiểu Bá Tổng khiến nó được hồi sinh như một kì tích. Cảm nhận được nhịp đập của trái tim, mặc dù thực sự rất yếu ớt mong manh nhưng vẫn không thể thoát khỏi lỗ tai Lâm Đạm, cô không dám tin duỗi tay thử kiểm tra hơi thở của nó, lại phát hiện tất cả đều không phải là ảo giác. Tiểu Bá Tổng thực sự đã sống lại!
Nếu đổi lại là một người khác, có lẽ lúc này đã sợ tới mức hoang mang không thể kiềm chế được bản thân, suy cho cùng loại chuyện chết đi sống lại này quả thực quá mức kỳ dị, chỉ cần suy nghĩ một chút đã có thể tưởng tượng đến những thứ ma ma quỷ quỷ gì đó, thật sự khiến cho người khác phải kiêng kị. Nhưng Lâm Đạm chẳng những không ngạc nhiên hay sợ hãi mà thay vào đó còn thờ phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, khoé miệng không kiềm chế được khẽ nhếch lên, hốc mắt lại đỏ ửng.
Cô cẩn thận vén bộ lông bị máu loãng thấm ướt của Tiểu Bá Tổng lên, tỉ mi kiểm tra vết thương trí mạng kia nhưng lại phát hiện vết thương đang khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, một lớp thịt non hồng nhạt bao phủ lấy xương cốt trắng phía trong, đồng thời làm cho phần eo và bụng gần như bị đứt lìa dính liền lại với nhau. Hơn mười phút sau, miệng vết thương chỉ còn dài khoảng một đốt ngón tay, sâu chừng nửa centimet, mặc dù nhìn qua vẫn vô cùng đáng sợ nhưng so với tình trạng máu thịt lẫn lộn như lúc đầu đã tốt hơn rất nhiều.
Cảnh tượng thần kỳ như thế vẫn không hề làm ảnh hưởng đến thần kinh của Lâm Đạm mà thay vào đó còn khiến cho cô thả lỏng hơn rất nhiều. Cùng lúc đó, Tiểu Bá Tổng cũng đã tỉnh lại, nhận ra bản thân mình đã trải qua một phen chết đi sống lại ngay dưới mí mắt Lâm Đạm, sống lưng nó không khỏi trở nên căng thẳng, bày ra vẻ mặt hoảng hốt lo sợ.
Lâm Đạm sẽ nghĩ như thế nào đây? Có vì chuyện này mà sợ hãi, thậm chí vứt bỏ nó không? Có lẽ là vậy cũng nên, dù sao đi chăng nữa hắn cũng chỉ là một con quái vật ngay cả người mẹ ruột thịt của mình cũng không thể chấp nhận nổi, sao dám hi vọng xa vời rằng trên đời này sẽ có một người toàn tâm toàn ý thật lòng chấp nhận mình?
Ngay khi linh hồn nó đang rơi xuống vực sâu của sự bi thương và tuyệt vọng thì cơ thể nó lại được Lâm Đạm cẩn thận nâng lên. Cô dịu dàng hôn lên trán nó, nhỏ giọng nói: “Bảo bối đừng sợ, em sẽ không sao đâu, chị sẽ đưa em đến bác sĩ ngay lập tức, cũng may em là một con tiểu yêu, may thật!”
Tiểu yêu là cái quỷ gì vậy? Tiểu Bá Tổng mờ mịt khó hiểu, sau đó thiếu chút nữa đã bị những lời nói lộn xộn của Lâm Đạm chọc cho bật cười. Suy nghĩ và phản ứng của người phụ nữ này luôn khác biệt so với người thường, cô chẳng những không bị dọa sợ mà còn thấy may mắn vì thể chất kỳ lạ của nó. Vì sao? Bởi vì cô cảm thấy sự tồn tại của nó còn quan trọng hơn cái gọi là lẽ thường trên đời này sao, chỉ cần nó có thể sống lại, cô sẽ không bao giờ để ý đến chân tướng sự thật chứa đựng biết bao điều kỳ dị trong đó; thậm chí còn liên quan ít nhiều đến yêu ma qủy quái…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play