Lý Điềm Điềm bị Tiểu Bá Tổng làm ồn đến phiền lòng, đành phải dùng mũi chân gạt nó đi, khẽ mắng: “Gào cái gì mà gào, em chưa từng thấy người ta tặng hoa hồng à? Tránh ra, chị phải để chị Lâm xem.” Nói rồi đi vào phòng bếp, cười hi hi trêu: “Chị, chị nhìn này, hoa này ai tặng chị thế? Em mới đếm xong, hình như có 99 đóa đấy! Ôi, ở trong còn có một tấm card này, chị có muốn em đọc giúp không?”
Lâm Đạm vừa thái rau vừa nói: “Em đọc đi, chắc là đàn anh Vinh tặng.”
Lúc này Lý Điềm Điềm mới mở tấm card ra, chậm rãi đọc: “Đàn em thân mến, mong lần sau gặp được em, Vinh Chí Huân. Đúng là đàn anh Vinh của chị thật này, có phải y muốn theo đuổi chị không?”
Lúc thì Tiểu Bá Tổng ngẩng đầu kêu gào với Lý Điềm Điềm, lúc thì chạy đến bên chân Lâm Đạm, quấn đuôi vào cổ chân cô, cử chỉ hết sức sốt ruột.
Lâm Đạm cho là Tiểu Bá Tổng đói, rửa sạch tay, lấy mấy con cá khô nhỏ trong tủ lạnh ra cho lên đĩa, rồi đặt lên bàn để nó ăn, lúc này mới chậm rãi nói: “Không phải theo đuổi chị mà là cảm ơn việc chị đã thúc đẩy để hai công ty hợp tác với nhau. Ngược lại trước đây chị mới là người theo đuổi anh ấy nhưng bị anh ấy từ chối.”
Nghe nửa câu sau Tiểu Bá Tổng đang ăn cá khô thiếu chút nữa bị nghẹn chết, nó lập tức ho đến long trời lở đất.
Lâm Đạm vội rót một bát nước, đút cho nó uống từng chút, rồi nhẹ nhàng xoa ấn mấy huyệt vị của nó, giúp nó nuốt thức ăn bị nghẹn ở họng xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT