Nghe tiếng cười trầm thấp của Lôi Tấn có vẻ vô cùng vui vẻ, vẻ mặt cũng lộ ra sự thoả mãn và mờ ám, dường như người đàn ông này đã đạt được niềm vui khó tả ở phương diện nào đó. Lâm Đạm không khỏi hơi ngượng ngùng, cô trong thoáng chốc mất tự nhiên nhưng cũng nhanh chóng điều chỉnh lại, nghiêm mặt nói: “Lôi tổng, mặc dù tôi không phải thành viên của bộ phận kế hoạch nhưng về phương diện tuyên truyền tôi có một số ý tưởng chưa hoàn thiện muốn thảo luận với tổng giám đốc một chút.”
Lôi Tấn nhanh chóng thu lại sự dịu dàng nơi khóe mắt, nghiêm túc nói: “Mang bản kế hoạch đến đây tôi xem thử đã.”
Lâm Đạm đưa văn kiện qua, sau khi mở văn kiện xem Lôi Tấn không quên dặn Minh Quang Hàn lấy bánh ngọt trong tủ lạnh ra, “... Pha thêm cho cô Lâm một ly cà phê, đừng thêm gì cả, mang đến đây để cô Lâm tự làm.”
Minh Quang Hàn thầm nghĩ: Thêm đường sữa cái gì, trước giờ chưa từng nghe nói tổng giám đốc uống cà phê có bỏ thêm đường sữa, không phải hắn vẫn luôn uống cà phê đen à? Hơn nữa, trong văn phòng có mấy thứ này chắc? Không có, hắn bảo mình đi đâu tìm cho Lâm Đạm đây?
Có điều, lúc cậu ta mở tủ chứa đồ và tủ lạnh ra thì thấy bên trong chẳng những có rất nhiều bánh ngọt đẹp đẽ, còn để một cái khay, trên đó có một vài thứ được rót ra bình nhỏ như bơ lạc, bơ, muối, chanh, bạch đậu khấu các loại.
“Mấy món này cũng có thể cho vào cà phê?” Minh Quang Hàn ngạc nhiên, nhưng trên khay có để một tờ giấy nhỏ,viết sáu chữ “Nguyên liệu cho vào cà phê”, nét chữ rồng bay phượng múa thế kia chắc chắn là do tổng giám đốc tự tay viết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play