Đoán chắc Lý Điềm Điềm chưa ăn cơm tối, lúc đi ngang qua một tiệm cơm Lâm Đạm mua cho cô bé một phần hai loại bánh cuốn, khi đến công ty đã là 9 giờ tối, trên tầng của bộ phận thiết kế còn có vài người đang tăng ca, còn kho hàng thì chỉ có mỗi mình Lý Điềm Điềm, kệ hàng bằng thép nằm dưới đất, không thể đỡ lên nổi, rất nhiều vải bị đè ở dưới, số còn lại thì nằm lăn lóc ở các góc, nhãn trên đó đã bị xé mất, nếu không phải là người giàu kinh nghiệm đến sắp xếp lại, đừng nói xếp nó về chỗ cũ, ngay cả chúng nó thuộc loại gì cũng không biết.

Lý Điềm Điềm vừa mới làm việc không bao lâu, kinh nghiệm có giới hạn, đối mặt với đống vải này chỉ biết khóc. Thấy chị Lâm một tay ôm Tiểu Bá Tổng, một tay xách túi thức ăn đi vào, cô bê giống như người chết đuối nhìn thấy cây gỗ nổi, lập tức chạy đến ôm cô, chóp mũi phát ra âm thanh thút thít.
Lâm Đạm vỗ về sau đầu cô, cô lập tức bật khóc, giống như cuối cùng cô bé cũng có can đảm để trút giận.

“Đừng khóc, ăn cơm trước, ăn no mới làm việc tiếp được.” Lâm Đạm đưa túi đồ ăn qua, Tiểu Bá Tổng đứng trên vai cô, kêu meo meo với Lý Điềm Điềm, giống như đang an ủi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play