Mắng gì cơ?’’ Khang Thiếu Kiệt quay đầu lại, tò mò nhìn hai ông cháu.
“Mắng Tiêu Hiểu Nga, sáng sớm hôm nay bà ta cãi nhau với ông nội, hơn nữa còn hắt rất nhiều nước bẩn vào sân nhà tôi.’’ Lâm Đạm bình tĩnh kể lại.
“Ồ, là thế sao, vậy thì mắng đi.’’ Khang Thiếu Kiệt quay đầu lại tiếp tục xúc xi măng. Tào Mộc Thần và Thẩm Gia Nhất cũng chỉ cười trộm hai tiếng, không hề cảm thấy làm như thế có gì quá đáng. Thôn Lục Tinh này chỉ là một thôn xóm nhỏ bé, đi ra ngoài dạo một vòng, tuỳ tiện tìm một người nào đó bắt chuyện thì có việc gì mà không thể hỏi thăm ra được? Trong khoảnh khắc biết được chân tướng sự thật về chuyện hắt phân kia, ấn tượng của ba người về Tiêu Hiểu Nga chỉ có thể dùng mấy chữ gay go rồi để hình dung, nếu không thì bọn họ cũng không làm trò trước ống kính máy quay để chỉnh bà ta một phen. Theo đó, hai đứa nhỏ nhà họ Chu cũng chẳng thể thích cho nổi, cho dù Chu Thuý Thuý đứng trước mặt bọn họ luôn tỏ ra rất ngoan ngoãn hiền lành.
Lâm Xuyên Trụ do dự nhìn cánh cổng của nhà họ Chu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT