Lúc tấm rèm được kéo lên, người phụ nữ trung niên còn cho rằng cô gái nhỏ chưa từng thấy loại rèm che như vậy nên mới kéo nghịch thôi, mãi đến khi đối phương lấy cái bô ra thì bà ấy mới hiểu có lẽ là cô bé đã nhìn ra được sự túng quẫn của mình rồi. Vào khoảnh khắc đó, trong lòng người phụ nữ trung niên bách vị tạp trần(*), vô cùng hụt hẫng và mệt mỏi. Bà bị bệnh nặng, chồng và con trai đều không ở bên cạnh, hộ sĩ được mời đến cũng rất vô trách nhiệm mà ném bà ấy ở phòng bệnh tự sinh tự diệt. Thế mà một cô gái nhỏ không hề quen biết lại không ngại bẩn thỉu mệt nhọc cố gắng giúp đỡ bà ấy.
(*)百味杂陈: tương tự với cụm “Ngũ vị tạp trần”: ngọt mặn đắng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn độn.
Viền mắt bà ấy hoen đỏ, vội nói: “Đừng đừng đừng, cái này bẩn lắm, để dì nhịn một lát là được, hộ lý dì thuê sắp đến rồi.”
“Con người có ba cái gấp, làm sao mà nhịn được chứ. Không sao đâu dì, dì cứ nằm đi để cháu làm.” Lâm Đạm lấy thuốc khử trùng được bác sĩ phát ra khử trùng cho cái bô, sau đó dùng khăn giấy lau khô rồi nhẹ nhàng nâng phần eo không bị thương của người phụ nữ lên, để người bà lơ lửng trên không một chốc, cuối cùng mới cẩn thận cởi quần giúp bà, đặt cái bô xuống chỗ thích hợp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT