Dư Huyễn Tình đau lòng dùng rong biển quấn quanh người mình, bắt đầu suy nghĩ xem bản thân có thể kiếm tiền bằng cách nào. Nhà rái cá không phải là nhu yếu phẩm gì, không có cũng sinh tồn được, nhưng đã là người thì sẽ có rất nhiều dục vọng, không muốn cái này cũng muốn cái kia. Nếu như chưa tiếp cận internet thì không sao, bây giờ có đồ làm sẵn bày ra trước mắt mà cô lại vì không có tiền nên chỉ có thể tan nát cõi lòng trơ mắt nhìn. Nghĩ tới nghĩ lui, cô cũng không biết rốt cuộc mình nên làm gì. Một là không có kỹ năng, hai là không có tài nguyên, ba là không có quan hệ, bốn là không được thông minh lắm. Trừ phi cô có can đảm đi vào thành phố bán mình, nói không chừng sẽ có rất nhiều người cá tự nguyện trả giá cao.

Dư Huyễn Tình buồn bã tắt màn hình để tránh phải nhìn vào chuỗi sản phẩm hấp dẫn kia nữa, sau đó cô lấy lại bình tĩnh rồi ngồi chải lông cho mình. Mấy ngày nay cô luôn chuyên tâm vào internet, ngoại trừ ăn thì chưa từng rời mắt khỏi màn hình. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì mắt sẽ hư mất thôi, nói không chừng sẽ xuất hiện một con rái cá cận thị trên đời trời đất mới từng thấy. Lông cũng có chút lộn xộn bởi vì cô không tập trung chải chuốt. Sau khi tắt màn hình Dư Huyễn Tình cảm thấy hơi lạnh, lúc trước cũng không có cảm giác rõ ràng thế này, lông của cô sắp thấm nước rồi. Cô mất hơn nửa ngày, bắt đầu từ đỉnh đầu lần lượt rỉa sạch bản thân từng chút một, thậm chí còn vặn người để lau quanh hông, nhưng cô đành bỏ qua phần lưng vì cánh tay quá ngắn không với tới được.

Sự nghiện ngập internet giảm đi một chút và khoảng thời gian kế đó Dư Huyễn Tình không còn lên mạng thường xuyên nữa. Ngoại trừ săn bắt thì cô bắt đầu chuyên tâm vào việc chải chuốt bộ lông của mình, thỉnh thoảng đôi mắt lại nhìn ra ngoài biển xa hoặc là nhìn về phía ngọn núi băng nhọn hoắc kia.

Nơi cô sống nằm ở chỗ giao nhau của hai thành phố, trên thực tế thì những thành phố này rất thường giao lưu với nhau. Tiên cá tới lui đông đúc, ngoại trừ bơi lội, cũng có rất nhiều phương tiện giao thông công nghệ cao thay vì đi bộ, chẳng hạn như tàu ngầm tư nhân, mỗi khi tàu ngầm đi qua luôn tạo ra tiếng ồn. Dư Huyễn Tình cẩn thận lắng nghe, thỉnh thoảng sẽ nghe thấy một vài động tĩnh khác nhau, lúc này trong lòng cô đang âm thầm suy nghĩ có phải là tàu ngầm đi ngang qua không? Có người cá đang ngồi bên trong không? Bọn họ đang làm gì?

Đã lâu cô không giao tiếp với ai nên chỉ có thể nói chuyện một mình, mặc dù những gì cô thốt ra đều là những tiếng kêu “rít rít” không rõ nghĩa. Thỉnh thoảng tiếng kêu làm cho mấy cá đi ngang qua sợ hãi, nhưng Dư Huyễn Tình còn có thể vui vẻ vỗ mặt nước và cười rộ lên. Cứ như vậy qua thêm được vài ngày, cô cân nhắc làm thế nào để kiếm tiền, cuối cùng cũng tìm ra được một chút đầu đuôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play