Suy cho cùng Dư Huyễn Tình vẫn là một người có tính cách vui vẻ, lúc gần về đến nhà đã bình tĩnh lại rồi.

Hai người cố ý đi đường vòng, lần nữa đi ngang qua nơi có hoa u quang nở rộ. Đến vào ban ngày, tất cả hoa đều cuộn lại thành nụ hoa tròn nhỏ. Dư Huyễn Tình tiếc nuối dựa vào tường nhìn một hồi.

Mặc Cửu nói: - Nếu em muốn xem thì chúng ta cứ dừng ở đây.

- Thôi! Đi về trước đi, lần sau lại tới.

Lần sau hẳn là sang năm. Thời gian hoa u quang nở rất ngắn, chỉ có mấy ngày mà thôi. Chờ lần sau đến đây, có khi hoa đã héo tàn  cả rồi.

Tàu ngầm tiếp tục di chuyển về phía trước, vốn tưởng rằng có thể thuận lợi về đến nhà nào ngờ nửa đường lại xuất hiện một vài chuyện ngoài ý muốn. Bàn điều khiển đột nhiên phát ra lời cảnh báo bằng giọng nói.

- Phát hiện vật sống ký sinh bên ngoài khoang, đang tiến hành quét khoang bên ngoài. Xin vui lòng chờ trong giây lát!

Cả Dư Huyễn Tình và Mặc Cửu đang nằm xử lý lông đều ngẩng đầu đầy nghi hoặc:

- Vật sống ký sinh?

- Để tôi ra ngoài xem thử.

Mặc Cửu mở cửa khoang bơi ra ngoài, Dư Huyễn Tình cũng lập tức đuổi theo. Từ lúc mua tàu ngầm đến giờ chưa từng xuất hiện tình huống này, hai người khó tránh có chút tò mò.

Vỏ ngoài của tàu ngầm hiện nay đều có lớp phủ đặc biệt, rất khó có thứ gì có thể bám lên. Hai người tìm một hồi mới phát hiện ở nơi không thấy được thuộc phần đuôi tàu ngầm xuất hiện rất nhiều thứ rậm rạp chằng chịt nhô lên, cũng không biết dính lên từ khi nào mà thoạt nhìn khá đáng sợ.

Những sinh vật ký sinh này không lớn, kích thước của mỗi sinh vật ký sinh chỉ bằng bàn tay. Bề ngoài có màu trắng xám, giống như hòn đá dãi nắng dầm mưa một thời gian dài. Cái miệng tròn của ký sinh trùng mở ra một cách bất thường ở trên đỉnh, trong miệng là hai đường thẳng đứng nằm sát nhau như một đôi mắt đang nhìn ra ngoài.

- Cái gì đây? Kinh quá. - Dư Huyễn Tình nhăn mặt ghét bỏ.

- Chắc là hà biển. - Mặc Cửu nói: - Ngoại trừ sống bám thì không có gì nguy hiểm.

Hắn bẻ một con hà ra cho Dư Huyễn Tình nhìn.

- Thì ra vẫn còn sống. - Dư Huyễn Tình cầm trên tay nhìn một hồi, đột nhiên hỏi: - Cái này có ăn được không?

Mặc Cửu: “…”

Hắn rơi vào trầm tư, có phải bình thường mình không cho Dư Huyễn Tình ăn no hay không. Hình như mấy con rái cá khác cũng không tham ăn như vậy.

Không nhận được câu trả lời, Dư Huyễn Tình mở thiết bị đầu cuối tìm kiếm một chút. Phát hiện loại hà này đúng là ăn được, cũng không tệ lắm. Có thể trực tiếp nấu ăn cũng có thể phơi khô rồi sau đó đem nấu canh, hương vị rất ngon. Thức ăn đã tự mình dâng tới cửa, cô không nếm thử thì có lỗi với bản thân quá.

- Để cho tàu ngầm dọn sạch, rồi mang về nếm thử. - Cô xoa xoa tay, nước miếng cũng sắp chảy ra: - Trước tiên em chọn mấy con về thử xem.

Nói xong, cô đưa tay lên gỡ một con xuống, ôm trong lòng và tiến vào khoang.

Ngay khi hai người vào khoang, bảng điều khiển tàu ngầm lại gửi đến thông báo:

- Có bật chế độ dọn dẹp không?

Mặc Cửu yên lặng đi theo phía sau, nhìn Dư Huyễn Tình cẩn thận rửa sạch hà rồi bỏ vào nồi, sau đó mới để cho tàu ngầm chấp hành thao tác dọn dẹp.

– Bạn đang đọc truyện “Xuyên thành rái cá, tôi dùng sự đáng yêu chinh phục thế giới" được edit và đăng tải miễn phí trên ứng dụng TYT. Đọc truyện tại TYT để ủng hộ các nhóm dịch phát triển –

Hà thật sự là một trong những sinh vật đáng ghét nhất dưới biển, chúng có thể tồn tại ở bất kỳ vùng biển nào. Chúng sinh sản rất nhanh và có thể ký sinh trên bất cứ vật thể nào, chẳng hạn như đá, vỏ tàu ngầm, vách tường bên ngoài của các toà nhà và thậm chí đôi khi trên cơ thể động vật, như là cá voi hoặc rùa. Một khi ký sinh trên bề mặt động vật, hà sẽ ngay lập tức tiết ra keo siêu dính tương đương với keo 502, khảm thân thể mình dính chặt vào thịt rồi sinh sôi nảy nở với số lượng lớn trên lớp da động vật, nhiều con rùa đã chết vì điều này.

Mỗi thành phố đều có một đội ngũ chuyên xử lý hà, việc này đã trở thành một nghề chuyên biệt. Bệnh viện cũng có khoa tương ứng để điều trị cho động vật bị ký sinh. Những người xử lý hà không chỉ dọn dẹp hà ký sinh trên đá mà còn tập trung vào việc giúp đỡ các loài động vật bình thường bị ký sinh.

Đa phần hà sẽ được đưa đến xưởng để chế biến thành các loại thức ăn vặt hoặc gia vị - nguyên liệu nấu ăn. Tuy loài hà rất đáng ghét nhưng sản phẩm hà lại không đáng ghét chút nào. Bởi vì nguồn nguyên liệu đơn giản, giá bán của các sản phẩm được chế biến hà cũng không cao - là một loại thực phẩm khá ngon và phổ biến. Keo hà cũng là một loại vật liệu khá quan trọng.

Dư Huyễn Tình có thức ăn, sầu não gì đó đều bỏ lại sau đầu. Cô ngồi xổm bên cạnh nồi, nhìn chằm chằm màn hình hiển thị phía trên. Đợi cho đến khi hà chín rồi rắc một ít muối vào, cũng chẳng để ý phỏng mà lập tức vớt ra ngoài luôn.

Dư Huyễn Tình cầm hà cảm khái:

- Nấu chín rồi cảm giác cũng không tệ lắm, mùi khá thơm đó.

Tàu ngầm đã kết thúc công việc một mình dọn dẹp, kéo theo một túi hà biển to tướng vào nhà.

Hầu hết vỏ tàu ngầm đều có thể ngăn ngừa hà ký sinh, cũng như lớp phủ chất lỏng đặc biệt. Tuy nhiên những thứ này không gây hại nhiều cho tàu ngầm, còn có thể coi là thực phẩm. Bởi vậy có rất nhiều người lựa chọn không mở lớp phủ, lúc bán tàu ngầm cũng mặc định không mở.

Dư Huyễn Tình thổi nguội một con hà rồi mở ra ăn. Mặc Cửu lặng lẽ chọn “không” khi bảng điều khiển hỏi có bật tính năng ngừa ký sinh hay không.

Thịt hà ăn khá ngon, Dư Huyễn Tình gọi Mặc Cửu tới ăn với vẻ mặt bất ngờ đến vui vẻ. Hắn vừa mới bơi qua, trong tay đã bị nhét một con.

- Chàng mau nếm thử đi, ngon lắm. Thịt rất mềm, giống như thịt tôm vậy. - Cô vừa ăn vừa thòm thèm nói: - Em mới xem thiết bị đầu cuối, nói là ở khu vực nhiệt đới có nhiều loài hà sinh trưởng hơn. Con này còn chưa tính là ngon nhất đâu, em thật sự muốn nếm thử nó.

- Vậy thì đi. - Mặc Cửu nói.

- Hả? - Dư Huyễn Tình khó hiểu nhìn hắn.

- Muốn đi ăn thì đi. - Mặc Cửu lặp lại, trong lòng xúc động muốn lên đường ngay lập tức. Hắn thật sự là người theo phái hành động, trong đầu vừa có suy nghĩ là sẽ làm liền.

Bây giờ có tàu ngầm, cho dù đi bất cứ đâu cũng nhanh chóng và an toàn. Ăn uống giải trí không thiếu, cả hai có thể đi bất cứ lúc nào.

Dư Huyễn Tình đã có ước mơ đi du lịch vòng quanh toàn bộ hải vực từ lâu, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà kéo dài đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được. Muốn đi là có thể đi ngay ấy mà, tuy nhiên bây giờ mới từ bên ngoài trở về nên cô muốn về nhà xem trước.

- Chàng nói đúng, nhưng bây giờ vẫn nên về nhà trước để em lên kế hoạch lộ trình đàng hoàng cái đã. Em muốn đi ngắm biển san hô, rừng ngập mặn và đi đến đất liền! Ăn cả vùng biển!. - Dư Huyễn Tình giơ cao nắm đấm.

- Được. - Mặc Cửu nhẹ nhàng đáp lời. Ở chung với Dư Huyễn Tình mãi mãi sẽ không thấy chán, mặc kệ đi đâu cũng khiến ng�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play