Dư Huyễn Tình dự định cho dù Mặc Cửu ca hát chói tai có thể giết người thì cô cũng phải khen hay, ai bảo đây là cá nhà mình chứ.
Lễ hội Băng Lam quá hoành tráng, dạo một ngày cũng không hết. Hơn nữa có rất nhiều động vật nên cứ chen tới chen lui, nước biển không ngừng nhấp nhô cũng chẳng thể ngăn được mùi vẩn đục nồng ơi là nồng. Không biết từ lúc nào mà thời gian trở nên chậm chạp, Dư Huyễn Tình ngáp một cái. Không chỉ mệt mà còn đói bụng nữa, cô dựa vào lòng Mặc Cửu, móng vuốt vô ý khều dúm tóc của hắn rồi cho vào miệng mình.
Mặc Cửu cứu dúm tóc của mình ra khỏi miệng cô, nhìn Ba Tắc Đặt một cái rồi nói: 
- Em ấy đói bụng rồi, về trước đi.
Dư Huyễn Tình nói: 
- Em đói bụng rồi, muốn ăn cá lam, là loại cá có vị trái cây ăn rất ngon kia ấy.
Mặc Cửu xoa nhẹ mặt cô một hồi, đáp: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play