Dư Huyễn Tình bị hai tiên cá kéo đi, nhất thời không chú ý đến Mặc Cửu. Hai tiên cá này giống như những người thuyết khách của thành phố Cực Bắc, khoe khoang hết lời về thành phố Cực Bắc, nhiệt liệt mời cô đến chơi.

Dư Huyễn Tình gật gật đầu, đợi đến khi bọn họ ngồi lên tàu ngầm rời khỏi, cô mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
- Lảm nhảm thật sự quá sức đáng sợ, may mà tôi không có như vậy. - Cô vỗ ngực nói, nhưng lại chưa từng nghĩ tới chính mình cũng là một người nói rất hay nhảm trước mặt Mặc Cửu.
Đồ đem xuống được cẩn thận đóng thành một cái túi lớn, cũng không rải rác lung tung, nên hai người vận chuyển về dễ dàng hơn. Dư Huyễn Tình nóng lòng muốn mở hàng chuyển phát nhanh ra, cô thử kéo một chút, nhưng phát hiện nó hơi nặng, vẫn cần sự giúp đỡ của Mặc Cửu. Lúc này cô mới đem đến bên người Mặc Cửu, rồi nhận ra rằng hắn có chút không đúng lắm. Hiện tại trên mặt Mặc Cửu không chút cảm xúc, lông mày không nhăn, khóe miệng cũng không rủ xuống, thoạt nhìn vẫn như thường ngày. Vậy mà Dư Huyễn Tình lại có thể cảm nhận được: bây giờ Mặc Cửu không vui, rất rất không vui.
Mặc Cửu không nói một lời, cầm lấy túi đồ muốn kéo xuống dưới. Cánh tay vừa mới đưa ra liền bị Dư Huyễn Tình đè xuống: 
- Sao vậy, anh đang không vui sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play