Khi trở về nhà thì trời đã sụp tối nên không thấy rõ lắm cảnh trong biển. Mặc Cửu chưa bơi được bao xa đã bị Dư Huyễn Tình kêu lại bởi vì không bơi được, thế là đành chấp nhận số phận tiếp tục cõng cô bơi về phía trước.
Đây là lần đầu tiên Dư Huyễn Tình ra ngoài vào ban đêm, lần trước bị dọa đến nỗi muốn bỏ trốn cũng là ban ngày. Không ngờ xung quanh cửa động có rất nhiều sinh vật phù du phát sáng, be bé nho nhỏ nhấp nháy xinh đẹp trải rộng ở trong nước như là một bầu trời đầy sao. Dư Huyễn Tình kéo lấy Mặc Cửu đang định vào sơn động, hưng phấn hỏi: 
- Nơi này thật xinh đẹp, giống như biển sao trời vậy, nó vẫn luôn như thế à?
Mặc Cửu lớn lên ở đáy biển nên đã vô cùng quen thuộc với cảnh sắc này, hắn nghe vậy thì gật đầu.
- Thật lãng mạn. - Dư Huyễn Tình nhìn đốm sáng gần mình nhất rồi vươn ngón tay ra chạm nhẹ vào, đốm sáng là sinh vật sống, trước khi cô kịp chạm vào thì nó đã nhanh chóng bơi ra xa.
- Biết cử động luôn! - Cô nhỏ giọng kêu lên một tiếng như là sợ hãi. - Thú vị quá!
Mặc Cửu không ngờ chỉ thế thôi mà đã làm cô vui đến vậy rồi, cho nên hắn dung túng đứng bên cạnh nhìn cô chơi. Hắn lặng lẽ vươn tay và làm mặt nước gợn sóng, những đốm sáng vốn im lặng ấy dần trở nên sinh động hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play