Thì ra trao đổi theo như lời của đội trưởng chính là bắt tay. Dư Huyễn Tình rối rắm nhìn bàn tay vươn tới trước mặt mình. Trước khi đội cứu hộ xuất hiện cô có mỗi một người cá đen bầu bạn bấy lâu, nhưng cô cũng chỉ mới nhìn rõ được phần đuôi cái ót, ngoài ra không còn nhìn thấy gì khác nữa.

Đây là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với tiên cá trong hiện thực, chợt thấy nửa người trên của tiên cá vô cùng giống với con người, nhưng khi để sát vào nhìn kỹ thì mới phát hiện nửa người trên của bọn họ không phải là làn da trơn mịn mà được che phủ bởi một lớp vảy mềm, lớp vảy này phủ dài từ eo bụng tới phía trước, mọc đầy ngực lưng cánh tay và cổ, thậm chí là nửa khuôn mặt dưới. Loại vảy này trong suốt, nhìn từ xa cũng không thấy rõ lắm, chỉ khi kề sát và tự mình chạm vào mới có thể phát hiện ra. Rất nhiều tiên cá vì vẻ đẹp mà sẽ loại bỏ hết vảy trên mặt, làm nó trở nên lán mịn.

Dư Huyễn Tình nắm tay của đội trưởng tiên cá, tay gã giống như là móng vuốt hơn. Đầu ngón tay được cắt gọn nên không còn sắc nhọn nữa, vảy trên mu bàn tay sờ vào có vẻ hơi thô ráp và lạnh lẽo. Đệm chân của cô không có lông, rất dễ cảm nhận độ ấm. Có thể là các tiên cá này sống ở vùng biển nước lạnh lâu rồi nên nhiệt độ cơ thể cũng vô cùng thấp. Cô không khỏi rùng mình một cái.

Bành Đa thấy thế vội rút tay về, quan tâm hỏi:

- Sao rồi, thấy lạnh à? Mau lấy thảm tới đây, lấy cả máy sấy nữa. Ngôi nhà rái cá biển này vừa nhỏ vừa đơn sơ, chúng tôi có mang theo cái sang trọng hơn, đổi cho em căn nhà lớn hơn nhé, ở đây không để được đồ gì cả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play