Lạc Tầm ngoan ngoãn đi qua, ngồi xuống bên giường, người đàn ông trước mặt quỳ một chân xuống đất, không cho hắn phân trần mà ôm lấy cánh tay bị thương của hắn, Lạc Tầm hết hồn, hơi phản kháng, trên mặt người đàn lộ vẻ không vui, lại càng nắm chặt tay hắn, thấp giọng nói: "Đừng nhúc nhích."

Đoàn Cẩn Du cúi đầu, từ góc độ của Lạc Tầm có thể nhìn thấy mái tóc rối tung của anh vẫn đang ướt, bởi vì cúi đầu thấp, phần sau gáy hơi nhô ra một đốt sống nhỏ. Tóc mái rũ xuống che khuất hơn nửa khuôn mặt, theo độ cong xuống của chiếc mũi ưu việt là phần cằm trắng nõn thon gầy, Ánh mắt của Lạc Tầm không tự chủ được nhìn xuống, vừa vặn nhìn vào trong cổ áo hơi rộng của Đoàn Cẩn Du, thấy được dáng người khiến người ta chảy máu mũi.
Lạc Tầm cảm thấy toàn thân mình cứng đờ, mỗi một tế bào của cơ thể đều đang kêu gào, máu bắt đầu sôi trào, trên mặt vẫn cố giả vờ bình tĩnh dời mắt đi.
Trong lòng không biết niệm bao nhiêu câu "A Di Đà Phật" mới có thể đuổi suy nghĩ tà niệm này ra khỏi đầu.
Đoàn Cẩn Du cẩn thận tháo băng gạc trên tay Lạc Tầm ra, miếng băng dính máu kéo theo máu thịt trên miệng vết thương của Lạc Tầm, miếng băng cùng máu loãng trộn lẫn vào nhau, đã khó phân biệt được đâu là máu đâu là băng gạc.
Lạc Tầm gắt gao cau mày, cố gắng kiềm chế cho bản thân không phát ra tiếng, nhịn không được sẽ cắn cánh tay kia của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play