“Trường Phong!" Tống Thanh Ca thấy Tô Trường Phong không sao, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, kích động chạy tới ôm chặt lấy hắn.  

Tô Trường Phong cười cười: "Đã nói với em rồi, bọn họ không làm gì được chồng em đâu.”  

Tống Thanh Ca vừa nghĩ đến đã sợ: "Về sau đừng cậy mạnh như vậy, được không? Nếu anh xảy ra chuyện, em và Tô Tô làm sao bây giờ?"  

Nhất thời trong lòng Tô Trường Phong ấm áp.  

“Được, anh đồng ý với em.”  

“Anh không sao thật sự quá tốt, vừa rồi Thanh Ca thiếu chút nữa xông vào tìm anh." Lúc này, Trương Thành đứng bên cạnh nói.  

Tô Trường Phong nhìn về phía Trương Thành: "Cậu tên là gì?”  

Trương Thành sửng sốt, cho rằng Tô Trường Phong đang ghen, vội vàng nói: "Anh đừng hiểu lầm, tôi cam đoan với anh, tôi không có ý gì với Thanh Ca, chỉ là không quen nhìn những người khác bắt nạt cô ấy mới ra mặt.”  

Tô Trường Phong cười cười: "Là cậu hiểu lầm. Tôi chỉ muốn cảm ơn cậu thôi.”  

Trương Thành ngượng ngùng gãi gãi đầu, cười cười: "Không cần cảm ơn tôi, thật đấy. Tôi cảm thấy bạn học vốn nên giúp đỡ lẫn nhau, mà không phải ganh đua khoe khoang, đấu đá lẫn nhau.”  

Tô Trường Phong gật đầu: "Cảm ơn cậu.”  

Hắn âm thầm nhớ kỹ người Trương Thành này.  

Hôm nay, hắn muốn cảm tạ Trương Thành, nếu không Tống Thanh Ca cạng bị thương nặng hơn nữa.  

“Thanh Ca, chúng ta trở về thôi.”  

“Ừ.”  

Tô Trường Phong kéo Tống Thanh Ca, trước khi rời đi, nhìn về phía Trương Thả: "Là bạn của đám kia, mày tốt nhất nên vào trong phòng xem đi.”  

Nói xong, liền rời đi.  

Trong lòng Trương Thả có dự cảm không tốt, vội vàng chạy tới.  

Anh ta mở cửa phòng.  

Sau đó, chấn kinh......  

Trên mặt đất toàn là máu, Bì ca và người của hắn nằm phịch xuống đất, rên rỉ không ngừng. Trước mắt, còn có một cánh tay bị chặt đứt......  

Nhà họ Tống.  

Tống Thanh Mạn về đến nhà, vừa vặn đụng phải Tống Thế Ân vừa chơi mạt chược xong.  

“Thanh Mạn, mặt con làm sao vậy?" Tống Thế Ân thấy mặt Tống Thanh Mạn sưng lên, cau mày nói.  

Tống Thanh Mạn lạnh lùng nói: "Còn không phải do Tô Trường Phong sao!”  

“Cậu ta đánh con?" Mặt Tống Thế Ân đen xuống:" Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mau nói cho cha biết.”  

Sau đó, Tống Thanh Mạn đem chuyện xảy ra đều nói cho Tống Thế Ân. Nhưng mà cô cũng không biết sau đó đám người Bì ca trong phòng thảm đến mức nào.  

Nghe được Tống Thanh Ca cũng bị Tống Thanh Mạn tát một bạt tai, trong lòng Tống Thế Ân xem như hơi cân bằng một chút.  

"Cha, công ty Tống Thanh Ca ngày mai khai trương, chúng ta chẳng lẽ không làm gì sao?"  

Tống Thế Ân suy tư một lát, "Đi, theo cha đi tìm bà nội con.”  

Trong thư phòng, lão phu nhân sau khi nghe nói chuyện này, mở miệng nói: "Tống Thanh Ca mở công ty, chúng ta đương nhiên phải đến, hơn nữa còn phải thể hiện lớn một chút!"  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play