“Khôn thiếu, cậu biết Tống Thanh Ca?" Tống Thanh Mạn có chút kinh ngạc.

Quách Khôn hừ lạnh một tiếng: "Tôi đương nhiên biết cô †a. Tính tình Tống tiểu thư cũng không đơn giản, chiều hôm qua ở ngân hàng, không chỉ dám hất mặt với tôi, còn dám động thủ với tôi.”

Ánh mắt Tống Thanh Mạn lóe lên.

Đây chính là cơ hội tốt để mượn đao giết người......

“Khôn thiếu, Tống Thanh Ca rõ ràng xem thường anh, không để anh vào mät." Tống Thanh Mạn châm ngòi thổi gió nói.

Đáy mắt Quách Khôn càng thêm tức giận: "Trợ lý Lưu, bọn họ tới làm gì?”

Lưu Tiểu Ảnh nói: "Thiếu gia, hai người này muốn thuê văn phòng của chúng ta, người đàn ông của cô ta vừa rồi còn nói nếu chủ tịch trong vòng mười phút không ra gặp anh †a, sẽ khiến chúng ta hối hận."

Quách Khôn lạnh lùng nhìn hẳn: "Anh là người đàn ông của Tống Thanh Ca?”

Tô Trường Phong nhìn hắn, gật gật đầu: "Ừm”

Đáy mắt Quách Khôn xẹt qua một tia hàn ý: "Tập đoàn bất động sản Quách thị chúng ta, từ khi nào lại bị một tên nghèo kiết xác như anh đến uy hiếp?"

Tô Trường Phong cũng cười.

Người muốn giết hẳn nhiều lắm, tên này tính là cọng hành gì?

Thân là Thương Long Chiến Thần, hắn không chỉ ép bảy nước không ngẩng đầu lên được, còn tiêu diệt hàng trăm thế lực häc ám.

Người muốn giết hản đều là những người rất mạnh.

Loại phú nhị đại Quách Khôn này, đặt ở trong đám người đó, ngay cả xách dép còn không xứng

Quách Khôn nở nụ cười: "Được được, không ngờ anh còn ngông cưồng hơn cả tôi”

“Tôi cam đoan, hôm nay hai người sẽ không ra khỏi bất động sản Quách thị!”

Tống Thanh Mạn thấy Quách Khôn sắp ra chiêu trong lòng mừng thầm.

Nhưng cô ta lo sẽ bị liên lụy nên nói: ""Khôn thiếu, công †y còn chút việc, em đi trước đây.”

Nói xong, liền nhanh chóng co giò bỏ chạy.

Tô Trường Phong nhìn Quách Khôn, "Hôm qua cậu tát Thanh Ca một cái, vừa vặn món nợ này, lát nữa tôi cũng tính với cậu.”

“Nhưng mà chúng ta nói chính sự trước.”

Hắn nhìn thoáng qua thời gian: "Các ngươi còn có năm phút đồng hồ.”

Quách Khôn giận quá hóa cười.

“Tôi muốn xem xem năm phút nữa, anh có thể làm được gì”.

Nói xong, Quách Khôn đi qua một bên, vểnh chân, ngồi xuống sô pha bên cạnh.

Cùng lúc đó, anh ta gửi tin nhắn đi ra ngoài.

Vừa vặn, anh ta có thể lợi dụng mấy phút này để nghỉ ngơi một chút.

Năm phút, sắp tới rồi. Quách Giai Hoài đương nhiên sẽ không đi ra, lúc này ông ta đang ngồi ở văn phòng nhâm nhi uống trà theo dõi sự tình.

Kỳ thật, ông ta đã sớm nhìn thấy Tô Trường Phong và Tống Thanh Ca trong camera.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play