"Tống tổng, không ổn rồi, trừ bọn Tạ Đại Hải ra thì những công ty khác cũng tới đòi phí bồi thường vi phạm hợp đồng! Có tất cả mười lăm công ty phái người tới, hiện tại bọn họ đang trong phòng họp, la hét muốn gặp ngài. Tôi tính một chút thì phí bồi thường của bọn họ cộng lại đã lên tới mười triệu..."
"..." Tống Khải mắt đều thẳng.
"Mười... Mười triệu!!"
Giờ phút này, cả lão phu nhân Tống Gia cũng bị dọa ngơ ra...
Mười triệu!
Bán hết gia tài của Tống Gia cũng không góp được nhiều tiền như vậy.
"Mẹ... Chúng ta làm sao bây giờ?" Tống Thế Minh sắp khóc.
Lão phu nhân trầm mặc hồi lâu, cắn răng nói: "... Gọi Tống Thanh Ca tới, chỉ có nó có thể thu dọn cục diện rối rắm hiện tại."
"Vâng..."
Nhà tổ Tô Gia.
Ở cổng xuất hiện một đám người, họ không phải tới gây chuyện, mà là đến tìm Tống Thanh Ca để tạm biệt.
Tống Thanh Ca nhìn vào bọn người Vương Đào và Trương Lan trước mắt, trong lòng hết sức cảm động.
"Thật ra mọi người không cần từ chức. Mặc dù tôi không ở Trường Ca, nhưng Trường Ca vẫn cần mọi người."
Vương Đào cười cười: "Tổng giám đốc, công ty không có cô thì có chúng tôi không cũng chẳng sao. Hơn nữa có mặt Tống Khải kia, chúng tôi cũng không tiếp tục nổi nữa."
Trương Lan cũng nói theo: "Anh Đào nói rất đúng. Tống Khải mới lên được bao lâu mà đã quậy cho công ty chướng khí mù mịt, hiện tại hơn phân nửa công nhân cũ đều đã từ chức."
Tống Thanh Ca muốn giữ họ lại vì Trường Ca, nhưng bây giờ cô đã không còn khả năng nữa.
"Tổng giám đốc, chúng tôi đến tạm biệt cô. Hi vọng cô phấn chấn lên, bắt đầu lại lần nữa. Về sau mở công ty mới thì kêu lên một tiếng, chúng tôi sẽ lập tức trở về."
Vương Đào nhìn Tống Thanh Ca, cười cười, sau đó dẫn đám người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng bọn họ, trong lòng Tống Thanh Ca cực kỳ khó chịu.
Thời gian gầy dựng công ty cũng không ngắn, mỗi ngày sớm chiều ở chung, cô cũng có tình cảm với bọn họ...
Không đợi Tống Thanh Ca trở về, Trương Tứ Hoa xem náo nhiệt sát vách đã kích hoạt hình thức châm chọc khiêu khích: "À, đây là làm sao vậy? Công ty bị người ta cướp đi à? Ha ha."
Vừa rồi bà ta đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa Tống Thanh Ca và đám người Vương Đào.
"Không phải tôi nói chứ, chỉ dựa vào gia đình các người mà có thể mở công ty mới là lạ. Sao không soi vũng nước đái coi nhà các người có cái thá gì."
Từ lần Trương Tứ Hoa và cháu trai bị Tô Trường Phong vả mặt trước mặt mọi người, bà ta vẫn luôn ghi hận gia đình Tô Trường Phong. Nhìn thấy được ai trong bọn họ cũng phải châm chọc một trận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT