Tưởng Lệ nổi giận đùng đùng mà nói: "Ai biết! Thời khắc mấu chốt thì không thấy đâu, chẳng có tác dụng gì! Thanh Ca lấy nó làm chồng thật sự là gặp vận đen tám đời!"
Mà đúng lúc này, Tô Trường Phong vừa vặn đi đến. Trong tay hắn còn xách theo rau quả, thịt bò, thịt heo vừa mua.
"Mọi người làm gì vậy?" Hắn nhìn ba người Tống Gia, cười cười.
Tưởng Lệ nhìn thấy hắn còn đi mua đồ ăn thì lửa giận trong lòng lập tức cháy bừng lên.
"Tô Trường Phong, cậu còn có tâm tình đi mua thức ăn! Cậu cũng không biết nghĩ cách sao? Công ty đã bị người khác cướp đi rồi!"
Tô Trường Phong buông đồ ăn xuống, đi đến trước mặt Tống Thanh Ca mà dịu dàng nói: "Thanh Ca, yên tâm đi, bọn họ sẽ chủ động trả công ty lại."
Hai mắt Tống Thanh Ca đẫm lệ mông lung mà nhìn hắn: "Không có khả năng, hiện tại Trường Ca đang lúc phát triển mạnh, chỉ cần kinh doanh không kém thì một năm chí ít cũng kiếm 7,8 triệu. Sao bọn họ nỡ trả lại."
"Tô Trường Phong, cậu nghĩ gì thế, còn trông cậy vào họ chủ động trả công ty lại, cậu đang nằm mơ sao!" Tưởng Lệ thở phì phò mà nói.
Tô Trường Phong cười khổ một tiếng: "Mẹ, vừa rồi Thanh Ca cũng nói, nếu như công ty kinh doanh tốt có thể kiếm rất nhiều tiền. Nhưng nếu công ty xảy ra chuyện, mẹ cảm thấy họ sẽ giữ lại sao?"
"Cậu... Nghĩ ra cách rồi?" Ánh mắt Tưởng Lệ sáng lên.
Tô Trường Phong cười cười: "Được rồi, nấu cơm trước đi, chuyện này sẽ được giải quyết, tin con đi."
Ba người Tống Gia nhìn nhau một cái, mặc dù rất hoài nghi, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể buông xuôi bỏ mặc...
Ăn cơm xong, Tô Trường Phong lấy cớ đi ra khỏi cửa, hắn bấm số điện thoại của Bắc Thiên Vương Khâu Thiên Giang: "Có chuyện cần anh xử lý một chút."
Sau đó hắn thuật lại vấn đề cần xử lý cho Khâu Thiên Giang nghe rồi trở về nhà.
Công ty mậu dịch Trường Ca.
Mọi người đều biết chuyệnn công ty đổi chủ, lúc này là đi hay ở, trong lòng họ còn chưa quyết định chắc chắn được.
Dù sao bây giờ công việc không dễ tìm, hơn nữa đãi ngộ trước đó Tống Thanh Ca cho bọn họ rất hậu hĩnh, công ty bình thường rất khó đạt tới.
"Anh Đào, anh nghĩ như thế nào?" Trương Lan - Quản lý bộ nghiệp vụ của công ty nhíu mày mà nói.
Mấy quản lí chi nhánh và trung tâm nghiệp vụ cũng nhìn về phía Vương Đào. Vương Đào là người từng trải, kinh nghiệm nhiều, bọn họ đều tin tưởng anh ta.
"Nói thật, tôi rất không muốn tổng giám đốc rời đi. Nhưng chuyện đã đến nước này thì chúng ta không có cách nào thay đổi. Đầu tiên là chờ xem, quan sát một chút rồi nói sau. Nói không chừng tổng giám đốc còn có cơ hội trở về thì sao."
Nếu Vương Đào đã nói như vậy, những người khác cũng trở về cương vị của mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT