"Thả tôi ra!" Lâm Mộng Kỳ muốn bỏ tay anh ta ra, nhưng lại không thể.  

"Anh làm tôi đau!" Lâm Mộng Kỳ bị Triệu Quan Nam bắt lấy thật chặt, cánh tay đỏ lên.  

"Theo anh đi." Triệu Quan Nam lôi kéo cô, vẫy vẫy tay về phía trước. Phía trước chạy tới một chiếc Bentley, là xe do Triệu gia phái tới đón anh ta.  

Nhưng vào lúc này, một bóng người cản lại trước mặt Triệu Quan Nam.  

"Buông cô ấy ra." Tô Trường Phong nhìn về phía Triệu Quan Nam, thản nhiên nói.  

Lâm Mộng Kỳ sững sờ, nhìn về phía Tô Trường Phong: "Anh là anh rể ạ?"  

Tô Trường Phong gật gật đầu. "Vâng, Thanh Ca bảo anh tới đón em."  

Lâm Mộng Kỳ mừng rỡ, vội vàng nói: "Anh rể, người này quấn lấy em, anh cản anh ta đi."  

"Cút đi!" Không đợi Tô Trường Phong nói chuyện, Triệu Quan Nam đã mở miệng.  

Nơi này là Hàng Thành, Triệu Quan Nam thân là cậu ba của Triệu gia, tất nhiên không cần e ngại một "Người bình thường".  

Tô Trường Phong nhìn hắn, nhíu mày: "Xin anh buông cô ấy ra."  

Triệu Quan Nam giận dữ: "Tôi bảo anh cút, anh điếc sao?"  

"Tôi cũng bảo anh buông cô ấy ra." Tô Trường Phong thản nhiên nói.  

Triệu Quan Nam giận quá thành cười.  

"Khiêu chiến tôi đúng không? Anh biết tôi là ai không? Tôi là Triệu Quan Nam od Triệu gia Hàng Thành! Không muốn phiền phức thì mau cút cho tôi!"  

A?  

Triệu gia?  

Đây là lần đầu tiên Tô Trường Phong đụng phải con cháu Triệu gia từ khi trở về Hàng Thành.  

Lúc trước là anh của Triệu Quan Nam -  Triệu Quan Vân gây sự đùa giỡn Tống Thanh Ca trong hôn lễ, vì bảo vệ vợ mình mà Tô Trường Phong đắc tội Triệu gia, bị buộc dấn thân vào nghề binh, chia ly với người vợ mới cưới, đi một cái đã là sáu năm.  

Nhìn thấy Tô Trường Phong sửng sốt, Triệu Quan Nam cho là hắn sợ.  

"Cút qua một bên, tôi có lời muốn nói với Mộng Kỳ!"  

Tô Trường Phong nhìn về phía Triệu Quan Nam, không nói nhảm nữa mà bắt lấy cánh tay anh ta, nhẹ nhàng dùng lực.  

"A!!!" Triệu Quan Nam kêu lên như giết heo, theo bản năng buông tay ra.  

Tô Trường Phong lập tức giữ chặt cánh tay Lâm Mộng Kỳ, nói: "Đói bụng không? Chị họ em dặn anh dẫn em đi ăn cơm, đi thôi."  

Lâm Mộng Kỳ nhìn qua Tô Trường Phong, chớp chớp đôi mắt đẹp. Anh rễ quá ngầu, rất đàn ông luôn.  

"Được, em cũng đói rồi, anh rể, em muốn ăn điểm tâm Phúc Ký, anh dẫn em đi đi." Lâm Mộng Kỳ nói xong thì thân mật kéo cánh tay Tô Trường Phong.  

Tô Trường Phong lập tức cảm thấy nhức đầu. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play