Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói của Tống Thế Ân: "Tưởng Lệ à, buổi trưa hôm nay có rảnh không? Mẹ nói kêu gia đình em đến Phượng Tường Viên dùng cơm."  

"Nhớ nói cho Tống Thanh Ca, bảo nó dù bận rộn bao nhiêu cũng phải tới, ha ha."  

Tống Thế Ân cười nghiền ngẫm hai tiếng rồi cúp điện thoại.  

"Mẹ, làm sao vậy, ai gọi điện thoại cho mẹ thế?" Tống Thanh Ca vừa rời giường trùng hợp đi tới.  

Tưởng Lệ kể lại những câu Tống Thế Ân nói trong điện thoại cho cô nghe.  

Mấy ngày nay Tống Thanh Ca đang phiền lòng vì bị Tống Thế Ân đâm đao phía sau, tất nhiên không muốn gặp lại Tống Thế Ân.  

"Mẹ, con không đi! Hai người đi đi."  

Nhưng Tô Trường Phong lại cười cười: "Đừng như vậy, Thanh Ca. Buổi trưa hôm nay em nhất định phải đi đấy."  

"Đi làm gì? Để bị cả nhà bạc cả giễu cợt sao?" Tống Thanh Ca khẽ nói.  

Tô Trường Phong thần bí cười nói: "Nghe anh đi không sai đâu, buổi trưa hôm nay sẽ có chuyện em không nghĩ tới phát sinh."  

Giữa trưa, Phượng Tường Viên, sảnh số 2.  

Gian phòng đã được bố trí tỉ mỉ thành hiện trường ký kết. Ở cửa phòng còn đặc biệt dựng một tấm bảng: Nghi thức ký kết dự án của công ty mậu dịch Tống thị.  

Lão phu nhân Tống gia và gia đình Tống Thế Ân, còn có mười mấy người của công ty đều ở nơi này.  

"Thằng lớn, con giật được hợp đồng của mấy người Tạ tổng thì tổn thất của Tống Thanh Ca cũng không nhỏ đúng không?" Lão phu nhân híp mắt nói.  

Tống Thế Ân cười đắc ý cười: "Mẹ, đây chẳng phải kết quả chúng ta mong đợi sao. Công ty của nó tổn thất càng lớn thì về sau chúng ta thu mua càng thuận tiện hơn."  

Lão phu nhân gật gật đầu: "Con và Tạ tổng họ đều bàn bạc ổn thoả chưa?"  

"Ổn thoả rồi, con giảm hai mươi phần trăm cho mỗi bọn họ, bọn họ hứa ký kết một năm." Tống Thế Ân nói chi tiết.  

Lão phu nhân nghe xong thì, mở mắt ra, có chút không vui. "Lão đại, sao con lại giảm nhiều như vậy?"  

Tống Thanh Mạn đứng bên cạnh cười nói: "Bà, không cho bọn họ chút lợi ích thì sao bọn họ từ bỏ Tống Thanh Ca mà ký kết với chúng ta chứ."  

Lão phu nhân suy nghĩ, sau đó gật gật đầu, "Cũng được, lần này ký kết luôn với năm công ty bọn người Tạ tổng thì chúng ta ít nhiều gì cũng có thể kiếm được tiền. Quan trọng nhất chính là chẳng mấy chốc công ty của Tống Thanh Ca sẽ không tiếp tục kiên trì được."  

"Con thật muốn nhìn thấy lúc đó Tống Thanh Ca quỳ xuống cầu xin chúng ta!" Tống Khải đứng nghiến răng nghiến lợi mà nói.  

Ở cổng, gia đình năm người Tống Thanh Ca đi tới.  

Nhìn thấy mấy chữ nghi thức ký kết, Tưởng Lệ nhíu mày.  

"Thanh Ca, có phải chúng ta đến nhầm chỗ không? Hình như nơi này là chỗ người ta làm nghi thức ký kết mà."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play