"Hắn chính là Tô Trường Phong?" Đáy mắt Trần Tây Hoa hiện lên sương lạnh.
Cũng vì hắn mà mình mới bị Lý Thanh Thanh mắng ba lần bốn lượt!
"Ha ha, hắn thật đề cao bản thân! Còn bảo tao đến cửa quỳ xuống, hắn là cái thá gì! Không phải hắn cho tao hai ngày à? Được, trong vòng hai ngày, tao nhất định làm hắn biến mất khỏi thế giới này!"
Về đến công ty, Trần Tây Hoa gọi điện thoại cho thư ký: "Người mà tôi bảo cô tìm đã tìm được chưa?"
Thư ký nói: "Đã tìm được, tôi ngầm liên hệ với một tổ chức sát thủ tên là Vô Ảnh trên mạng. Chủ tịch, ngài cần ra tay vào lúc nào?"
Đôi mắt Trần Tây Hoa lấp lóe: "Tổ chức này đáng tin không?"
Anh ta lo lắng lỡ xảy ra chuyện gì sẽ liên lụy đến mình, chọc phải phiền phức.
Thư ký nói: "Chủ tịch, ngài yên tâm đi. Vô Ảnh là tổ chức sát thủ nước ngoài, uy tín rất cao. Nhưng chi phí đắt một chút, cần đến năm triệu."
Trần Tây Hoa yên tâm, gật gật đầu: "Được, nói cho bọn họ, phái sát thủ kim bài đến, ngày mai ra tay ngay. Sau khi thành công thì tôi cho bọn họ tám triệu!"
"Ông chủ, chúng ta cần đối phó ai vậy?" Thư ký hỏi.
Trần Tây Hoa nhìn về phía khu phố cũ của Hàng thành, nhà tổ của Tô gia ở ngay chỗ này.
"Hắn tên là —— Tô Trường Phong!"
Sau khi cúp điện thoại, thư ký bắt đầu liên hệ với Vô Ảnh.
Mặc dù là giao dịch trên mạng, nhưng thủ tục cũng không rườm rà. Chuyển vào tài khoản do Vô Ảnh chỉ định trước hai triệu tiền đặt cọc thì Vô Ảnh sẽ phái sát thủ tới.
Bởi vì Trần Tây Hoa yêu cầu sát thủ kim bài, cho nên thư ký đã chuyển bốn trăm vạn qua.
Sau hai mươi phút, tiền đặt cọc đã được giải quyết, chỉ đợi người của Vô Ảnh ra tay...
Bởi vì nửa đường bị trì hoãn khá lâu nên lúc Tô Trường Phong đưa Tô Tô đến nhà trẻ đã hơi trễ. Cũng may nhà trẻ không có quy định nghiêm ngặt gì, sau khi Tô Tô vào nhà trẻ thì Tô Trường Phong liền rời đi.
Trên đường có người gọi điện thoại cho hắn.
Tô Trường Phong đậu xe điện ở một bên, nhìn thấy dãy số trên điện thoại thì đầu tiên là sững sờ, sau đó cười nghiền ngẫm hai tiếng.
"Xem ra lão tổng đã chờ sốt ruột."
Lão tổng mà Tô Trường Phong nói đến không phải người khác, chính là thống lĩnh của chiến bộ Đại Hạ —— Long Chính Hòa.
"Long lão tổng, đã lâu không gặp." Tô Trường Phong cười nói.
Đối diện truyền đến một giọng nói già nua, nhưng lại hết sức mạnh mẽ: "Thằng nhãi ranh, đã trở về lâu như vậy mà không muốn về Bắc Cảnh chút nào sao?"
Tô Trường Phong cười khà khà: "Lão tổng, tôi mới trở về hơn một tháng, không vội đi. Ông để tôi ở bên vợ con thêm một thời gian không được à?"
Đối diện trầm giọng mà nói: "Không quay lại thì thế lực ngoại cảnh sẽ sinh mưu đồ."
"Phòng tuyến Bắc Cảnh là ranh giới quan trọng nhất của Đại Hạ chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra vấn đề gì."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT