Nhưng mà anh ta cũng có thể lý giải, dù sao nhiều tiền và đồ vật như vậy, để cho người ngoài nhúng tay quả thật sẽ có chút lo lắng.
Sau đó, Vương Đào mang theo Tưởng Lệ rời đi.
Tống Thanh Ca có chút bất đắc dĩ lắc đầu, cũng chỉ có thể mặc cho bà tùy ý vậy. Cô biết, từ nhỏ đến lớn, trong vấn đề tiền tài, Tưởng Lệ vẫn luôn rất cẩn thận.
“Trường Phong, hôm nay tới nhiều người như vậy, đều là anh mời đúng không?”
Tống Thế Minh đột nhiên nói.
Tô Trường Phong cười cười: "Không phải con liên lạc, nhưng mà chắc là nể mặt con đấy.”
Quả thật, những người này cũng không phải do hắn mời tới, tất cả mọi chuyện đều là Phá Quân làm.
Tống Thanh Ca lườm hắn một cái: "Mặt mũi của anh cũng thật lớn thật, anh tưởng em tin à?”
Tô Trường Phong cười khổ.
“Có thể là bởi vì bọn họ biết trước chỉ huy sứ sắp tới, cho nên mới tới thôi.”
Tống Thanh Ca vẫn có chút nghi hoặc: "Vậy tại sao chỉ huy sứ lại đến? Địa vị hắn cao như vậy, sao lại đến công ty nhỏ của chúng ta?”
Tô Trường Phong cười nói: "Bởi vì anh là người của chiến bộ, vị Cung chỉ huy sứ này luôn luôn quan tâm cấp dưới, hơn nữa anh nghe nói gần đây hắn muốn tới Hàng Thành thị sát, cho nên anh liền kéo người đi mời hắn thử xem, ai ngờ hắn lại tới thật."
Tống Thanh Ca và Tống Thế Minh nhìn nhau.
Lời này nghe qua cũng rất thuyết phục nhưng cũng rất vô lý.
“Được rồi, tới cũng tới rồi, cũng không cần thắc mắc vì sao tới." Tô Trường Phong cười cười: "Sau này kinh doanh tốt công ty, mới là chuyện quan trọng nhất.”
“Trường Phong nói có lý." Tống Thế Minh gật đầu: "Thanh Ca, sau này gánh nặng trên người con càng nặng rồi.”
Tống Thanh Ca ngẩng đầu, nói: "Không sợ, con thích khiêu chiến, như vậy mới có cảm giác thành tựu. Con cam đoan với mọi người, trong vòng ba năm, Trường Ca nhất định vượt qua công ty mậu dịch Tống gia.”
“Được, chúng ta tin con." Tống Thế Minh không hề hoài nghi năng lực của con gái.
Dù sao cô học đại học ở Đế Kinh cũng không phải là dạng bất tài.
Trước kia cô chỉ là thiếu một cái cơ hội mà thôi.
“Ba, con dẫn ba đến khu làm việc của công ty đi dạo." Tống Thanh Ca nói với Tống Thế Minh.
“Ừ, được.”
Tống Thế Minh rất vui mừng.
Tuy rằng bọn họ bị Tống gia chèn ép mấy năm nay, nhưng ông tin con gái của mình sẽ không bị đám người đó đánh bại.
Nhoáng một cái, mấy ngày trôi qua.
Mấy ngày nay, bởi vì công ty vừa mới thành lập, Tống Thanh Ca bận rộn sứt đầu mẻ trán, toàn tâm lao vào công việc.
Chuyện trong nhà, phần lớn đều giao cho Tô Trường Phong.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT