Không hiểu sao tôi là nữ chính

TG 1: Chương 1: Mới xuyên qua: Nữ chính học bá nhà quê × Học trưởng học bá lạnh lùng (1)


6 tháng


Lương Thần đang ngồi đọc sách về quyển “Khí chất bao nhiêu hạnh phúc bấy nhiêu” của Vãn Tình, cuốn sách khá hot trong giới trẻ.Cô bạn thân Tô Hiểu đọc truyện trên chiếc điện thoại rồi nước mắt lưng tròng kể cho Lương Thần về mối tình đẹp đẽ thời thanh xuân vườn trường của nữ chính và nam chính nhưng lại không đến được với nhau, Tô Hiểu muốn làm nhân vật phụ giúp họ có kết thúc happy ending. Lương Thần nhíu mày lại và không hiểu sao mình có thể làm bạn với Tô Hiểu trong suốt mấy năm nay được. Tô Hiểu khóc thút thít nói: 
- Lương Thần, tại sao lại như vậy?
Lương Thần lặng lẽ quay đầu với tâm trạng ngán ngẩm
- Cô nương của tớ, cậu hãy dành thời gian để làm một việc gì có ích hơn đi như đọc sách những quyển sách giống tớ đây này
 Tô Hiểu với vẻ mặt khó chịu giọng điệu hơi cao lên: 
 - Cậu không hiểu đâu Lương Thần à, đó là lý do cậu đến giờ vẫn ế chưa yêu đương với ai đó. Tớ cảm thấy cậu hợp với đại thần Lâm Hạo lắm.
 Lương Thần bất lực nói:
- Tớ xin cậu đấy chúng tớ không có gì đâu mà
Sau một hồi Tô Hiểu kể lên kể xuống than vãn thì cũng là giờ đi ngủ. Như bình thường Lương Thần tự động tỉnh dậy như bình thường nhưng lần này nó lạ lắm, rõ ràng đang ở trong ký túc xá tự nhiên biến thành đang ngồi trong trường học tự động nhắc nhở bản thân mình chắc học nhiều quá rồi và hỏi đây là đâu.Lại thử nhắm mắt vài giây rồi mở ra vẫn cảnh tượng như cũ, tự véo đùi mình thấy đau đau đừng nói là mình xuyên qua tiểu thuyết nhé. Mặc dù không đọc nhưng Tô Hiểu lải nhải suốt ngày bên tai nên cũng biết một chút ít.
 Và từ đâu trong đầu nghe một tiếng Leng keng: "Xin chào ký chủ 1306, tôi là hệ thống 1111 gọi tôi là Đại Đại là được rồi, nhiệm vụ của ký chủ là giúp nam chính và nữ chính đến được với nhau có kết cục HE. Tôi luôn luôn đồng hành cùng ký chủ mọi lúc mọi nơi ký chủ chỉ cần nói qua thần thức là được rồi."
 Lương Thần khá bất ngờ khi nhìn thấy màn hình và một con vật khá đáng yêu giống hệt như tinh linh vậy đó."
 Đại Đại lại nói tiếp:
- Cốt truyện khá đơn giản quen thuộc là cô gái nhà nghèo vượt khó với thiếu gia học bá nhà giàu.Trần Sở xuất thân nghèo từ vùng nông thôn nhưng không vì thế mà Trần Sở không nỗ lực và giành được học bổng của chủ tịch tập đoàn Thịnh Nam.Và từ khi bước vào đây Trần Sở bị cô lập, bị bắt nạt. Một lần tình cờ Trần Sở ngồi khóc ở cầu thang thì Hứa Hoài đi ngang qua đưa cho Trần Sở khăn giấy, từ đấy Trần Sở bắt đầu để ý và thích lớp trưởng Hứa Hoài. May mắn mỉm cười họ lại được ngồi cùng nhau, Hứa Hoài chỉ tiện đi ngang qua rồi giúp thôi nhưng không hiểu sao bắt đầu để ý và thích cô bạn này khâm phục tinh thần, nghị lực của cô. Họ trải qua một tình yêu thanh xuân vườn trường đúng kiểu học bá và ước định đến với nhau nhưng do bên gia đình nam chính sợ cô ảnh hưởng đến quyết định của nam chính nên đã bỏ ra số tiền khá lớn để mong cô chuyển sang học chỗ khác.Trần Sở nói dối Hứa Hoài là hai người sẽ cùng thi vào một trường nhưng đến ngày biết kết quả thì Hứa Hoài ở đại học Thamh Hoa còn Trần Sở ở đại học phía Nam. Hứa Hoài thất vọng và từ đấy hai người họ chia xa với nhau. Nhiệm vụ của ký chủ là giúp nữ chính Trần Sở đến với Hứa Hoài để họ trải qua thời gian thanh xuân vườn trường đến khi họ lập gia đình "
 Lương Thần nghĩ nhiệm vụ này cũng khá khó khăn đây, còn bản thân Lương Thần vào vai học tra khó khăn thật đấy.Từ học bá phải giả thành học tra, biết làm lại phải cố tỏ ra mình không biết làm, không biết gì cả thà giết cô đi còn hơn không, cuộc sống khổ quá mà.
Lương Thần ngó qua thì thấy nam chính Hứa Hoài và nữ chính Trần Sở ngồi cùng bàn với nhau, còn chỗ ngồi của Lương Thần thì phải nói rất hợp lý ngắm phong cảnh mây trời , còn một tên nữa cũng ngồi bên cạnh cô đây là học tra luôn Cảnh Nhiên một học tra chính hiệu, bản thân Lương Thần là thì ngồi ngắm phong cảnh còn Cảnh Nhiên thì nghịch điện thoại trong giờ, đúng là con ông cháu cha,  thầy cô nhìn cũng chả làm được gì cả.
 Trên bục giảng, thầy Trương là một lão sư già hơn 40t đang say sưa giảng bài các kiến thức về môn Đại Số mà Lương Thần cũng phải công nhận thầy giảng hay thật nên cũng chăm chú nghe, thầy Trương thấy bình thường Lương Thần hay ngồi ngẩn người nhìn mây trời mà hôm nay lại chăm chú nhìn lên bảng  thầy Trương mời Lương Thần đứng lên.
 - Xin mời bạn Lương Thần cho thầy biết câu hỏi này kết quả là bao nhiêu?
 Trong đầu Lương Thần nghĩ câu hỏi này quá dễ phản xạ nhanh quá nên buột miệng nói ra đáp án là 13. Thầy Trương nói kết quả này là đúng cả lớp tròn con mắt đổ dồn phía Lương Thần. Bản thân trong đầu Lương Thần nghĩ chả đúng thì sao, cô là học bá mà nhưng thầy Trương hỏi Lương Thần có biết cách làm không cô định giải thích nhưng nghĩ bản thân mình là học tra mà nên Lương Thần nói em trả lời bừa. Cả lớp thừa nhận đúng mà một đứa học tra làm sao biết được trong khi đó bọn họ còn chưa biết cách làm mà. Thầy Trương định nghe giải thích nhưng mà lại phải thất vọng nhưng lại bình thường trở lại ngay rồi tiếp tục gọi lớp trưởng của lớp Hứa Hoài. Mọi con mắt đổ dồn vào trong đó có cả Lương Thần đúng là nam thần học bá mà, Cảnh Nhiên cũng bỏ điện thoại xuống ngắm nhìn Hứa Hoài một vài giây lại chăm chú bấm điện thoại .Đúng là nam chính mà toả ra ánh hào quang lấp lánh, khuôn mặt đan xen lẫn sự trưởng thành nhưng vẫn còn chút thiếu niên, giọng nói dễ nghe trầm ấm lọt vào tai Lương Thần làm cô cũng cảm thấy thích nam chính này đây. Nhưng Lương Thần chợt tỉnh táo lại mình là học bá trường đại học Tây Kinh mà làm gì phải nghe toán học tam trung nữa nên ngắm mây trời cỏ cây, bầu trời xanh thật nắng to lắm đây. 
Hết giờ Lương Thần không muốn nhưng vẫn phải đóng vai học tra ra hỏi bài Trần Sở với giọng điệu nài nỉ: 
- Trần Sở câu lúc nãy lớp trưởng giải thích tớ vẫn chưa hiểu lắm cậu giúp tớ được không
Trần Sở dịu dàng nói: 
- Cậu không hiểu chỗ nào mình chỉ cho 
Đúng là nữ chính có khác dịu dàng tốt bụng, mình là nam chính chắc cũng yêu mất thôi. Là một học bá giờ giả thành học tra, Lương Thần cố tỏ ra mình rất chăm chú nghe giảng và hiểu bài bằng những cái gật đầu. Những biểu hiện của Lương Thần không may lọt vào mắt của Hứa Hoài, bản thân cậu biết thế nào là chăm chú và không chăm chú Hứa Hoài biết Lương Thần là loại thứ hai không muốn nghe nhưng vẫn phải giả vờ hiểu, tại sao phải làm như vậy. Bản thân cậu cũng không biết rằng bản thân mình tự nhiên lại ngắm nhìn một học tra lâu như vậy tí nữa quên mất việc của mình là thu bài tập của thầy Trương nộp khi hết buổi học.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play