Chương 57: Bái kiến phu nhân!
Ma Vực không giống với ngoại giới, không có linh lực nồng đậm cũng không phân bốn mùa rõ rệt. Nơi đâu cũng khô hanh, khiến người ta có cảm giác bức bối khó tả.
Đông Thành không giống những nơi khác, khí hậu Đông Thành lạnh giá quanh năm, đến đồi núi rừng rậm ngoài thành của phủ đầy màu trắng tuyết. Chỉ là màu trắng đó không phải tuyết mà là một loại đá màu trắng.
Đa phần người trong thành đều dùng loại đá này để xây dựng, vì thế cả Đông Thành là một toà thành trắng tuyết, vậy nên mới có cái tên Đông Thành.
Lúc Sư Nhạn đứng bên cửa sổ cấm cung trông ra xa phía ngoài mới nhìn rõ được dáng vẻ thật sự của Đông Thành. Sắc trắng thuần khiết kéo dài đến tận chân trời, trông không hợp với cái tên Ma Vực cho lắm. Trên đường nàng bị mãng xà đen vớt đến đây, cũng không biết do say xe hay sao mà cũng không nhìn rõ.
Chỉ nói về cảnh sắc thì nơi này đẹp hơn Hạc Tiên Thành nhiều. Chỉ là quá lạnh giá, nàng đứng bên cửa sổ cả buổi trời, suýt bị đông thành kem que. Cái lạnh ở đây khiến tu sĩ Hóa Thần như nàng còn cảm thấy lạnh, đúng thật là ghê gớm, cũng không biết những tu sĩ cấp thấp sống thế nào ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play