Dịch: Nhị Gia"Trước đây ta còn chưa chúc mừng các ngươi bái nhập Nguyên Anh chân quân làm đồ đệ, cho nên mời các ngươi chén trà thay rượu." Chỉ Dao cầm chén trà lên, khẽ cười nói.Lúc đầu nàng trực tiếp bị sư huynh mang đi, sau đó cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Ở trên Linh Chu, nàng mới biết được, Lạc Chiêu Tuyết được Thượng Quan Hâm Dao tiền bối nhận làm đồ đệ, Nhạc Vũ Thần được chưởng môn thu nhận, Ngôn Phong được Triệu Thanh Nguyên tiền bối thu nhận dưới danh nghĩa, bọn họ đều trở thành sư điệt của nàng."Sư thúc khách khí!" Nghe vậy, mấy người nâng chén trà lên, bốn người một ngụm uống cạn trà."Các ngươi vẫn nên gọi ta là Chỉ Dao a!" Chỉ Dao đau đầu xoa xoa thái dương, đã hơn mười năm ở thế giới này, nàng vẫn quen với việc phân biệt thâm niên bằng tuổi tác."Vậy thì tốt!" Ngôn Phong xấu hổ xoa xoa đầu, hắn cũng cảm thấy gọi một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy là sư thúc cũng có chút khó xử."Ai nha, Chỉ Dao, ngươi niếm thử món thịt cánh gà này, ăn rất ngon a!" Lạc Chiêu Tuyết thoả mãn lên tiếng, đặc biệt giới thiệu nó cho Chỉ Dao."Ân, quả thật rất ngon!" Chỉ Dao niếm thử một miếng rồi gật đầu tán thành.

"Thật không? Ta cũng thử xem?" Ngôn Phong cũng tham gia náo nhiệt gắp một miếng: "Ồ, ngon thật đấy!"   Nhìn vẻ mặt phóng đại của hắn, cả hai người Chỉ Dao đều cười lên, mấy người họ ầm ĩ một trận.Nhạc Vũ Thần ở bên cạnh cũng không nói gì, chỉ là một đôi mắt tràn ngập ý cười nhìn bọn họ....!  Sau khi ăn uống xong xuôi, mấy người cũng tách ra, mỗi người đi tìm sư phụ báo bình an.Chỉ Dao đến trước đại điện Tổ Phong, còn chưa gõ cửa, cánh cửa đã tự mở ra.

"Còn không mau vào trong!" Giọng của sư phụ từ trong đại sảnh truyền đến.

Chỉ Dao vừa bước vào đại điện đã thấy sư phụ và sư huynh đều đang đợi mình, rõ ràng sớm biết nàng đã trở về.

Nghĩ đến chuyện đầu tiên khi nàng trở về không phải báo bình an, mà ngược lại là cùng với bạn nhỏ đi ăn cơm, Chỉ Dao có chút xấu hổ cúi đầu xuống."Hừ! Như thế nào, còn biết đến thăm sư phụ của ngươi à?" Kiếm Thương có chút xúc động lớn tiếng phàn nàn, hắn ở chỗ này giương mắt nhìn tiểu đồ đệ, sợ nàng ở trong bí cảnh sẽ bị thương.Nàng thì tốt rồi, trở về trước cùng người khác đi ăn cơm!"Ta sai rồi!" Chỉ Dao lầm bầm, chính mình quả thật nghĩ không đủ chu đáo.Kiếm Thương thấy bộ dạng uỷ khuất của nàng, đau lòng không được, cũng không thể đối phó với nàng."Được rồi, được rồi, nhìn ngươi đi! Vi sư chỉ là đùa giỡn với ngươi mà thôi." Nói xong thì cười khích lệ đứng lên: "Chỉ Dao nhà chúng ta cũng không tệ, mười bảy tuổi đã Trúc Cơ, hơn nữa căn cơ vững chắc so với sư huynh của ngươi ưu tú hơn nhiều."Kiếm Thương nói xong đắc ý liếc nhìn Lạc Xuyên.Lạc Xuyên không khỏi bật cười, cũng không biết là ai, vừa rồi còn ở chỗ này lẩm bẩm nói, sư muội của hắn đã trưởng thành rồi, không cần hắn làm sư phụ nữa.Chỉ Dao được khen có chút xấu hổ, sư huynh còn ở bên cạnh, người nói như vậy có phải hay không không phù hợp."Chuyến đi này, ngươi có gặp phiền phức gì không?" Kiếm Thương nghe nói chuyến này có hai đệ tử đã mất."Đệ tử gặp phải một tòa tháp cao trong bí cảnh, trong đó phong ấn một ma vật hình thành do oán hận của tu sĩ đã chết trong trận đại chiến thượng cổ.

Ma vật này muốn đoạt xác của đệ tử.

May mắn thay, đệ tử đã thu được một đoá Tịnh Tâm U Liên trước đó, mới tránh khỏi số phận bị đoạt xác.

" Bây giờ nghĩ lại, Chỉ Dao vẫn còn hơi sợ, nếu nàng không phải vô tình có được Tịnh Tâm U Liên, hậu quả khó mà lường được.Kiếm Thương và Lạc Xuyên nghe vậy, trong lòng căng thẳng, ma vật đó càng là có liên quan đến trận đại chiến thượng cổ?"Tịnh Tâm U Liên?" Kiếm Thương có chút kinh ngạc, tiểu đồ đệ của hắn làm sao có thể đạt được đồ vật của phật tu thế này?.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play