Dịch: Nhị GiaMột tháng sauChỉ Dao đi tới chính điện của chưởng môn, lúc này ngoài tông chủ đã có mười hai người đứng trong điện, nàng vừa bước vào, tất cả đều hướng về phía nàng hành lễ: "Sư thúc!" "Sư thúc tổ!"…"Ha ha, không cần đa lễ.

" Chỉ Dao cố nặn ra một nụ cười.

"Ha ha, nếu các ngươi đã đến đông đủ, vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết chuyện về Linh Hư bí cảnh.

" Lạc Hoằng lấy ra mấy chục tấm bản đồ phát cho mấy người họ: "Đây là tiền bối của các ngươi sau khi tiến vào đã vẽ lại bản đồ, sau khi tiến vào, nếu như tìm được khu vực mới, các ngươi phải ghi nhớ thật kĩ.

""Một khi bước vào bí cảnh, các ngươi sẽ bị truyền tống đến một nơi ngẫu nhiên, điều này có thể sẽ rất mạo hiểm, bên trong nguy cơ tứ phía, các ngươi cần phải chú ý.

" Lạc Hoằng bỗng nhiên dừng lại, sau đó nói tiếp.

"Bên trong người nguy hiểm nhất chính là tu sĩ, hi vọng các ngươi có thể giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau chống lại ngoại địch.

Đừng nhân cơ hội tranh đấu, tổn thương người của mình!""Đệ tử tuân mệnh!" Mấy người nghiêm túc cam kết.

"Ân, lần này dẫn đội sẽ do Ti Úc chân quân, các ngươi nghe hắn an bài là được.

" Lạc Hoằng phất phất tay, ra hiệu bọn họ rời đi.

Bọn họ hành lễ lui ra ngoài, vừa mới đi ra đại sảnh, liền phát hiện một vị Nguyên Anh chân quân thân mặc hắc bào đang đợi ở cửa.

"Đi thôi!" Ti Úc hờ hững liếc nhìn mọi người, sau đó lấy Linh Chu ra, chờ mọi người sau khi lên thuyền, liền lái Linh Chu ra khỏi môn phái.

Linh Chu lướt qua môn phái, đệ tử chú ý tới nó đều ngẩng đầu lên nhìn, nhất thời hâm mộ, không biết khi nào mới có cơ hội tiến vào bí cảnh.

Một tháng sau, Linh Chu đã đến bầu trời biên giới phía Bắc Vực và từ từ dừng lại.

Nhìn xuống đã có rất nhiều người đang đợi ở đây.

Chỉ Dao trong nội tâm vui vẻ vì Dạ gia thật sự do cha nàng dẫn dắt.

Ti Úc thu hồi Linh Chu, dẫn theo đám người tiến lên, gật đầu chào hỏi tất cả các vị Nguyên Anh chân quân.

Chỉ Dao xin chỉ thị của Ti Úc, rồi đi về phía Dạ gia.

Dạ Phong cũng đã sớm phát hiện ra Chỉ Dao, hắn vốn là muốn gặp mặt Thập Thất nên mới tự mình dẫn đội đến đây.

"Cha.

" Chỉ Dao bước tới nhẹ nhàng nắm lấy ống tay áo của Dạ Phong.

"Ân, không tệ, đã sắp Trúc Cơ rồi, so với cha con hồi đó tốt hơn nhiều!" Dạ Phong tự hào vỗ vỗ đầu Chỉ Dao.

Nghe cha khen ngợi, trong lòng Chỉ Dao cảm thấy mãn nguyện, hóa ra đây là cảm giác được người thân khẳng định.

"Nhưng con dự định Trúc Cơ trong Linh Hư bí cảnh sao?" Dạ Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Vâng, con có bảy phần nắm chắc.

" Chỉ Dao gật đầu.

"Con cũng đã tu hành hơn mười năm, ra khỏi bí cảnh cũng là 17 tuổi, con nên biết, nguy hiểm nhất vĩnh viễn là lòng người, không nên dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào, hiểu không?" Dạ Phong thần sắc trầm trọng khuyên bảo Chỉ Dao, mặc dù tính khí Thập Thất nhà hắn trong trẻo nhưng có phần lạnh lùng hơn, tuy nhiên lại là người rất đơn thuần.

"Thập Thất hiểu rồi, con đã không còn là một đứa trẻ nữa.

" Chỉ Dao trịnh trọng hứa hẹn.

Bên này hai cha con đang nói về những gì trong lòng của mình, bên kia đám người Thanh Mộc Tông cuối cùng đã đến.

Chỉ Dao nhìn sang, thấy nữ chính đã tới, đứng bên cạnh cô là một nữ đệ tử mềm mại, thanh tú và tao nhã, đang cười nói với nữ chính, có lẽ đây là Lạc Thu Ly đã trưởng thành.

Trong đội không chỉ có nam đệ tử gầy gò trước đó, mà còn có một thanh niên trông cực kỳ tuấn tú nhưng tràn ngập khí chất u ám, liếc mắt một cái đã khiến nàng nhớ đến Tư Nhược Trần ở núi Kỳ Lĩnh Sơn.

Chỉ Dao nhíu mày, vẻ u ám trên người người này càng lúc càng đậm, nhưng nghĩ đến cuối cùng hắn sẽ sa vào ma đạo, Chỉ Dao nhất thời không đành lòng.

Bởi vì hắn thật sự bị bọn họ từng bước đẩy vào vực sâu, kỳ thật hắn thật sự không phải người xấu.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play