Dịch: Nhị GiaCon thuyền xuôi dòng nước, dần dần trôi về phương xa.
Nhìn phong cảnh ven đường, Chỉ Dao có chút thất thần, lúc này nàng mới thực sự có được cảm giác thư thái.Từ khi biết được tương lai có thể xảy ra của mình, Chỉ Dao hầu như chưa từng thực sự buông lỏng, cái bóng của tử kiếp vẫn cứ luôn bám chặt lấy nàng.Nàng mặc dù muốn quay về đại lục Thần Phong, nhưng cũng không thể không thừa nhận, đến Mãng Hoang giới này nàng mới thả lỏng được một chút.Mặc dù vẫn luôn nghĩ đến thiên đạo nếu như thực sự bắt nàng phải chết, nàng liền chống lại ông trời, nhưng trong lòng Chỉ Dao biết rõ, khả năng thành công hầu như bằng không.Nơi đây không chỉ là một bộ tiểu thuyết nàng từng đọc mà còn là một thế giới chân thực.
Nếu nàng chết, thì sẽ thực sự chết đi.Nhưng cũng chính cảm giác bức bách này, mới khiến nàng từng bước từng bước tiến bộ để trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình.Nghĩ mãi nghĩ mãi, Chỉ Dao bèn nở nụ cười.
Chí ít ra, có thể đến thế giới này một lượt và gặp được nhiều người yêu quý nàng như vậy… cũng đáng rồi!Nàng không cần cứ nhất nhất lo lắng về tử kiếp kia, cũng không cần quấn lấy nữ chính nữ phụ gì cả, nàng chỉ cần tận hưởng thật tốt chuyến du lịch đặc biệt này.Nàng, Dạ Chỉ Dao, chính là nhân vật chính trong cuộc đời mình, Thất Nguyệt là bằng hữu của nàng, chỉ vậy thôi.Đột nhiên, huyền khí xung quanh bắt đầu sục sôi, dần dần biến thành một lốc xoáy, hướng về phía Chỉ Dao.Đây là đã ngộ đạo rồi!Sự bạo động của huyền khí khiến mấy người Mộc Uy sợ chết khiếp, tất cả đều tránh ra xa không dám đến gần Chỉ Dao, mọi người cũng không biết nàng đây là bị làm sao nữa.Kể cả là Mộc Uy, cũng chưa từng gặp phải trận trướng như vậy, lão cau chặt đôi mày nhìn Chỉ Dao bên trong vòng xoáy.Càng ngày càng có nhiều huyền khí xâm nhập vào cơ thể Chỉ Dao, bắt đầu tăng cường độ rắn chắc cho cơ thể nàng.Dần dần, Cố Thể kỳ cũng sắp được đột phá rồi, còn sắp đạt đến Bồi Nguyên kỳ.
Chỉ là lúc này Chỉ Dao đang trong quá trình ngộ đạo, nàng căn bản không hề phát giác ra, chỉ theo bản năng hấp thu huyền khí.Thấy huyền khí sắp phá vỡ hàng rào cuối cùng, cuốn “Công Pháp Vô Thuộc Tính” trong tiềm thức đột nhiên có động, nó bắt đầu điên cuồng hút lấy huyền khí.“Trời ơi, đây là chuyện gì thế?” Tam trưởng lão thấy xung quanh càng ngày càng có nhiều huyền khí, hoảng hốt nói.Chỉ thấy cơn lốc khi trước cao bằng mấy người nay càng lúc càng lớn, sau cùng bao bọc cả con thuyền, không hề có dấu hiệu ngừng lại, mà còn đang hút thêm huyền khí từ phía xa.“Mau, mọi người mau nắm bắt thời gian hấp thu huyền khí!” Mộc Uy lúc này đột nhiên hiểu ra đây dường như là một cơ duyên rất lớn, bắt đầu nhắc nhở những người khác.Những người khác nghe xong cũng nhanh nhẹn ngồi xuống, bắt đầu hấp thu huyền khí tu luyện, đến thuyền cũng không chèo nữa.Cứ như vậy, trên mặt sông có một cơn lốc cực lớn không ngừng xoáy tròn, kinh động vô số động vật nhỏ xung quanh........Ước chừng qua năm canh giờ, cơn lốc mới dần dần biến mất, cả mặt sông lại yên tĩnh trở lại.Mà “Công Pháp Vô Thuộc Tính” lúc này đã hấp thu đủ huyền khí, lóe qua một đạo kim quang, lại đột nhiên trở về trạng thái chưa mở sau đó liền bất động.Chỉ Dao mở mắt, có chút hài lòng hít sâu một hơi, nàng cảm nhận được sự thoải mái của tinh thần, toàn thân thoải mái thực là dễ chịu.Những người khác cũng tỉnh lại, sau đó vui mừng phát hiện đều đã thăng cấp rồi.Mộc Uy kích động đến nỗi tay run lên, lão từ mười năm trước thăng lên Bồi Nguyên kỳ, thì tu vi không tăng nữa.
Không ngờ hôm nay lại có thể trực tiếp thăng lên Bồi Nguyên trung kỳ.Bốn vị thể sĩ lúc này cảm nhận lại càng rõ ràng hơn, bọn họ là Cố Thể kỳ, tu vi thăng lại càng dễ dàng hơn, mọi người đều trực tiếp thăng lên hai cấp, thậm chí có người còn thăng liền ba cấp.Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão còn trực tiếp từ Cố Thể kỳ thăng liền lên Bồi Nguyên kỳ..