Dịch: Nhị Gia“Ha ha, tiểu nha đầu ngươi đúng là bụng đầy ý xấu nhỉ.
” Nam Cung Triệt xoa xoa cằm, trêu chọc nhìn Chỉ Dao.
“Hừ, ta đây là giao dịch, giao dịch có hiểu không hả?” Chỉ Dao lạnh lùng hừ một tiếng, dựa vào thành giường, mặt đầy vẻ không đồng tình trừng mắt nhìn Nam Cung Triệt.
“Được, ngươi nói cái gì thì là cái đó.
” Nam Cung Triệt buông tay, sau đó nghiêm túc nói: “Đoạn thời gian này ngươi tạm dừng tu luyện đã, ta quan sát khí thế của ngươi, e rằng rất nhanh sẽ thăng lên kỳ Bồi Nguyên, đến lúc đó không có công pháp tốt thì hỏng bét.
”Chỉ Dao gật gật đầu, nàng cũng có suy nghĩ như vậy, “Mãnh Hổ Quyền” thực sự quá kém, nếu thăng lên kỳ Bồi Nguyên rồi mà còn tu luyện nó thì nàng xong đời rồi.
Bồi Nguyên và Trúc Cơ giống nhau, sẽ quyết định căn cơ sau này, nếu như tùy tiện chọn một bộ công pháp, sau này muốn đổi công pháp khác sẽ phải tu luyện lại từ đầu.
Vì vậy chọn lựa công pháp rất quan trọng.
“Khoảng thời gian này ngươi đến chỗ ta học chế thuốc đi, đừng mỗi lần đều khiến bản thân sắp chết đến nơi thế.
” Nam Cung Triệt khinh bỉ nhìn nàng, nha đầu này cứ như một con bò điên, không đem theo ít dược phẩm bên mình thì thật khiến người khác không yên tâm.
“Đợi vài tháng nữa Mộc Hổ quay về, với năng lực của hắn ta chắc sẽ được chọn, đến lúc đó chúng ta cùng đi đến bộ lạc Mộc Hệ.
” Nam Cung Triệt liền nói đến chuyện này, mặt hắn đầy châm chọc nói: “Đương nhiên, nếu như ngươi muốn ở lại đây làm thị thiếp thứ mười ba gì gì đó thì cũng được.
”! ! “Ha ha, nói gì chứ, ta còn mong mỏi Nam Cung đạo hữu đưa ta rời đi đây mà.
” Chỉ Dao có chút nịnh nọt mở miệng, hiện tại đang là thời điểm ngươi đắc ý, đợi quay về đại lục Thần Phong rồi, ngươi xe ta còn thèm để ý đến ngươi không.
“Được rồi, đêm nay ngươi không cần về nữa, ngủ ở đây đi, buổi tối không an toàn lắm.
” Nam Cung Triệt nói đến đây lại đánh giá Chỉ Dao một lượt: “Ồ, hình như cũng an toàn đấy.
”“Cút!” Chỉ Dao ném cái gối đầu giường về phía hắn.
“Xí, đã xấu xí tính khí lại còn lớn, cũng không biết tên đồng đạo mù nào sẽ nhìn chúng ngơi, tại hạ thật là đồng cảm sâu sắc.
” Nam Cung Triệt một tay tóm lấy cái gối, chép chép miệng! !.
.
Ha hả, liên quan quái gì đến ngươi!Chỉ Dao lập tức nằm lên giường, quay lưng lại không để ý hắn nữa.
Nói thêm mấy câu với loại người này chắc nàng sẽ bị tức chết mất.
Nam Cung Triệt lúc này cười như được mùa, tiểu nha đầu vẫn nên dồi dào tinh lực như vậy là hơn, lúc mới gặp nhau nàng ấy lúc nào cũng trưng bộ mặt giả vờ thâm sâu, rõ ràng vẫn còn là đứa trẻ.
Lắc lắc đầu, Nam Cung Triệt liền mở cửa phòng, đi về phía phòng thuốc, hắn vẫn còn phải chuẩn bị ít thứ, ngày mai bắt đầu dạy nàng.
Đợi đến khi Nam Cung Triệt đi rồi, Chỉ Dao mới buông lỏng, sau đó ngủ thiếp đi.
Hôm nay quả thực đã quá mệt rồi! ! !.
.
Một giấc này ngủ đến khi mặt trời lên cao ba sào.
“A!” Chỉ Dao vừa mở mắt liền bị khuôn mặt phía trước dọa chết khiếp, suýt chút nữa đã động thủ.
“Chỉ Dao, ngươi không sao chứ?” A Kha mặt đầy quan tâm đứng bên cạnh giường.
“Không sao cũng sắp bị ngươi dọa thành có sao rồi.
” Chỉ Dao vỗ vỗ ngực, mới sáng sớm đã bị người đến dọa.
“Hi hi, người ta quan tâm ngươi mà.
Mau dậy đi, ta đem đồ ăn sáng đến cho ngươi này.
” A Kha trỏ trỏ vào vai Chỉ Dao, rồi đi đến cạnh bàn ngồi xuống.
Coi như nha đầu này vẫn còn lương tâm.
Chỉ Dao thích thú vươn vai một cái, rồi đi đến bên bàn đặt mông ngồi xuống, cùng A Kha ăn sáng.
“Đúng rồi Chỉ Dao, ngươi có nghe nói về A Hổ không, chính là kẻ hôm qua đánh ngươi bị thương.
Ngày hôm qua bệnh tình của hắn đột nhiên trở nên nghiêm trọng hơn rồi.
” A Kha thần bí nhìn bên ngoài phòng một cái, chắc chắn thần y không có mặt, mới dám nói tiếp.
“Nghe nói hình như uống thuốc thần y đem đến, mới đột nhiên nghiêm trọng hơn.
Vốn chỉ cần tĩnh dưỡng một tháng là khỏi, nhưng nay ít nhất phải nằm trên giường nửa năm, vì vậy mọi người đều đang bàn tán y thuật của Thần y sắp không xong rồi.
”.