Dịch: Nhị GiaNơi này đột nhiên có một chuỗi những dấu chân rất sâu, mà những dấu chân này còn to hơn gấp ba lần dấu chân voi a.Chính là A Kha từng nói, trên núi này không có con mãnh thú nào lớn như vậy cả.Một cổ dự cảm không lành ập đến, Chỉ Dao tăng tốc, bước chân nhanh nhẹn đi xuống núi.Nhưng chỉ vừa đi đến sườn dốc, một con lợn rừng biến dị cực kì to lớn đột ngột xuất hiện, hai chiếc răng nanh sắc nhọn lấp lánh dưới ánh mặt trời, trực tiếp lao về phía Chỉ Dao.Chỉ Dao cả kinh, là huyền thú nhị cấp! Hơn nữa còn là một con có lực chiến khá cường đại nha!Huyền thú nhị cấp tương đương với Bồi Nguyên kỳ của nhân loại, lực chiến đấu bằng với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nàng của bây giờ làm sao có thể là đối thủ của nó đây.Lúc trước, khi nàng còn là Luyện Khí kỳ đã vượt cấp đánh thắng được tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng đó là vì nàng gặp cơ duyên lĩnh ngộ được kiếm ý kịp thời.
Còn lúc này, nếu nàng cường đối kháng với một con huyền thú thân thể tráng kiện tức là đang tìm cái chết!Chỉ Dao ý thức được tình huống nghiêm trọng liền xoay người chạy đi, thực sự là thực lực quá mức cách biệt rồi.Bất quá, tốc độ của nàng sao có thể so được với lợn rừng biến dị, rất nhanh nó đã đuổi kịp nàng, trực tiếp cắm hai cái răng nanh vào lưng nàng.“Phụt!” Phun ra một ngụm máu, cơn đau kịch liệt ập đến làm Chỉ Dao choáng váng, nhưng còn không đợi nàng phản ứng lại, lợn rừng biến dị lại tiếp tục húc đầu đẩy nàng về phía cây đại thụ.“Phụt!” Răng nanh của nó lại cắm vào sâu hơn, Chỉ Dao đau đến nỗi suýt chút nữa đã ngất đi.Không được, cứ như vậy nàng sẽ chết mất, nhất định phải nghĩ ra cách gì đó.Chỉ Dao nhẫn nhịn cơn đau kịch liệt, quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Rất nhanh liền phát hiện ra ở sườn dốc cách đó không xa, có một cái hố.Rơi xuống hố rất có thể sẽ chết, nhưng nếu cứ tiếp tục cứng đối cứng đấu với lợn rừng biến dị thế này thì nàng sẽ chết không thể nghi ngờ.
Trong lòng Chỉ Dao trầm xuống, hạ quyết tâm.Nhẫn nhịn đau đớn, Chỉ Dao mạnh mẽ quay người, vết thương trên lưng liền bị xé rách ra càng nhiều.Lợn rừng biến dị cũng không ngờ con mồi đã sắp chết rồi lại đột nhiên có hành động như vậy, cả người lảo đảo cắm đầu vào thân cây, nhất thời có chút choáng váng.Chính là lúc này!Chỉ Dao dùng tay nắm lấy hai chiếc nanh của nó, mạnh mẽ rút ra ngoài, chiếc răng lập tức được rút ra khỏi cơ thể.Lập tức, máu tươi bắn ra, Chỉ Dao đau đến nỗi đứng không vững.Chính là nàng căn bản bất chấp đến những điều này, nhân lúc lợn rừng biến dị còn chưa tiếp tục công kích mình, thì nhanh nhẹn chạy về phía sườn dốc.Lúc này lợn rừng biến dị cũng đã phản ứng lại, đùng đùng nổi giận, sau đó phì hơi đuổi theo Chỉ Dao.Mắt thấy sắp bị lợn rừng biến dị đuổi kịp, Chỉ Dao cuối cùng cũng đến được bên mép sườn dốc.
Thấy lợn rừng biến dị đang lao tới, nàng hít sâu một hơi nhảy xuống.Vừa lúc đó lợn rừng biến dị cũng dừng bên mép dốc, nhìn con mồi đã nhảy xuống, nó không dám nhảy theo.
Bên dưới có mọc một loại cỏ độc, nó không thể động vào được.Loanh quanh một lát trên mép dốc, xác định con mồi sẽ không lên được nữa, lợn rừng biến dị liền nghênh ngang rời đi, nó còn phải đi tìm con mồi khác đâu.Mà Chỉ Dao, sau khi nhảy xuống hố thì lúc này đang nằm úp xuống đất, phế phủ đều vỡ nát, phun ra một ngụm máu tươi rồi hoàn toàn ngất đi........Vài khắc qua đi, lúc này xung quanh Chỉ Dao đã nhuốm đầy máu tươi, khuôn mặt vì ma sát vào đất mà sưng phù lên, cả gương mặt đều là vết xanh vết đỏ lẫn lộn, thực sự thảm không thể tả.Thời gian trôi đi, khí tức của Chỉ Dao càng ngày càng yếu, nếu như không cầm máu và giải độc kịp thời, e rằng nàng sẽ thật sự phải chết ở đây rồi.“Di?” Một âm thanh ngạc nhiên truyền đến, rất nhanh đã thấy một bóng người xuất hiện bên cạnh Chỉ Dao, ngồi xuống xem thương thế của nàng..