Dịch: Nhị Gia“Chỉ Dao, ngươi đang làm gì thế?” A Kha nhìn Chỉ Dao đứng ngây ngốc một chỗ, nghi hoặc hỏi.
“Không có gì.
” Chỉ Dao lắc lắc đầu, sau đó hỏi: “Gần đây A Long bọn họ có đến làm khó mọi người không?”“Không có, chỉ là A Di thẩm ngày nào cũng chạy đến nhà ta.
” A Kha nghĩ đến thì thở dài thật mạnh.
“Chỉ còn mười ngày nữa bọn họ sẽ đến đón ta đi rồi.
”“Vậy ngươi xem xem thực lực của ta bây giờ so với A Long thế nào rồi?” Chỉ Dao đầy tự tin trực tiếp đập vỡ cọc gỗ bên cạnh mình, trong nháy mắt cọc gỗ vỡ vụn thành từng mảnh.
Chỉ Dao thấy vậy, hài lòng gật gật đầu, sau đó lại cong tay lên, lộ ra cơ bắp hai bên của mình.
A Kha quái dị nhìn nàng một cái, sau đó nàng ấy cũng đến bên cọc gỗ đập bừa một cái, cọc gỗ liền biến thành vụn gỗ! ! !.
Ni mã, không phải nói là đã cảm nhận được khí cảm rồi sao? Sự lợi hại đều chỉ có như vậy?“ Ngươi! ngươi hiện tại mới chỉ cảm nhận được khí cảm thôi sao?” A Kha có chút nghi hoặc.
Chỉ Dao trầm mặc, không thể nói nàng thực ra đã thăng lên tầng thứ hai rồi, chỉ là thực lực còn kém! “Ta quay về tiếp tục tu luyện!” Chỉ Dao bị đả kích, quay đầu về phòng.
A Kha kỳ quái nhìn bóng lưng nàng, sao nàng ta lại cảm thấy Chỉ Dao không được vui lắm nhỉ?!.
.
Chỉ Dao về đến phòng liền sa sút nằm trên giường, nàng vì sao đã thăng lên Thể sĩ kỳ tầng thứ hai rồi, mà vẫn không so được với một người ở Cường Kiện kỳ chứ?Thần thức đi vào thức hải, Chỉ Dao đến bên cuốn “Công Pháp Vô Thuộc Tính”, có chút bất lực vuốt ve nó.
Một thứ đồ nghịch thiên như vậy lại bị nàng hoang phế ở đây, cũng không biết ở Mãng Hoang thế giới này có thiên địa linh vật gì hay không.
Thần thức lại từ thức hải đi ra, Chỉ Dao lại bắt đầu ngồi xuống hấp thu huyền khí.
Không bao lâu nữa, nàng phải đấu với A Long rồi, nhưng trước mắt, nàng một chút chắc chắn đều không có.
Chỉ Dao mặc niệm công pháp một lần nữa, bắt đầu hấp thu huyền khí.
Chính lúc này, một viên huyết châu trong thức hải đột nhiên rung rẩy kịch liệt, sau đó từng dòng khí thể huyết sắc không ngừng chảy vào khắp cơ thể Chỉ Dao.
Chỉ Dao cả kinh, đây là cái gì vậy? Vừa định cắt đứt liên kết giữa cơ thể và thức hải, Chỉ Dao liền phát hiện khí thể màu đỏ kia thế mà lại đang rèn luyện cơ thể nàng.
Khí thể không ngừng lưu thông trong cơ thể, xuyên qua từng thớ thịt khiến nàng đau đớn từng cơn.
Chỉ Dao đau đến nỗi cả người gục trên giường, bắt đầu lăn lộn, nàng hoàn toàn không có tinh lực để xem xét sự thay đổi của cơ thể mình.
Thực sự là lúc này, cơ thể của nàng chỗ nào cũng quá đau đớn.
Nếu như nàng để ý kỹ thì sẽ phát hiện huyết nhục của mình đang dần trở nên rắn chắc bằng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được! !.
.
Một canh giờ sau, huyết châu lại lui về một góc bất động.
Chỉ Dao khó khăn lắm mới mở mắt ra, nàng lúc này cả người đều ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi.
Sau khi xác định cơ thể đã không còn đau nữa, Chỉ Dao mới từ từ ngồi dậy, sau đó còn có chút sơ hãi mà vỗ vỗ ngực.
Thì ra những khí thể màu đỏ vừa rồi chính là khí huyết, cũng là một nhân tố quan trọng quyết định tố chất cơ thể của một người.
Chỉ là nó đột nhiên đến quá bất ngờ, nàng căn bản còn không có chuẩn bị tâm lý đã bị cuốn vào cơn đau kịch liệt ấy.
Bất quá thành quả đạt được thực sự đáng mừng, nàng lúc này đã trực tiếp thăng cấp lên Thể sĩ kỳ tầng thứ năm, căn bản là tốc độ ngồi hỏa tiễn nha.
Bước từ trên giường xuống, Chỉ Dao cũng không màng rửa mặt, cứ thế xông ra ngoài.
Đến trước một đống củi, Chỉ Dao liền đánh ra một quyền, đống củi liền biến thành bụi, một cơn gió thổi qua liền biến mất.
Chỉ Dao ngây ra, tầng thứ năm và tầng thứ hai khác biệt lại lớn như vậy sao?.