Dịch: Nhị GiaNhững người khác thấy vậy, cũng không đợi lát nữa mới đối phó với Chúc An, toàn bộ đều ném kiếm phù ra.
Kiếm đạo và kiếm ý đồng thời được phát động trực tiếp hủy đi công kích của linh chùy, dư âm của công kích thẳng hướng xông về phía Lý Kỳ, bất quá Lý Kỳ sớm đã có phòng bị, hắn trực tiếp né đi lại đánh thêm một chùy về phía mấy người Chỉ Dao.
Đang lúc dầu sôi lửa bỏng, một đạo ma khí mang thuộc tính Hỏa đánh úp đến, một chưởng này lại vừa vặn đem thế công của linh chùy chặn lại.
Mấy người Chỉ Dao còn chưa kịp vui mừng thì Chúc An lại đột nhiên ra tay.
Hắn chờ chính là thời khắc này.
Chỉ với một cái lắc mình, Chúc An đã nhẹ nhàng xuất hiện trên Linh Chu, trực tiếp đem Chỉ Dao đi.
Chỉ Dao cả kinh, lại phát hiện mình bị uy áp của Nguyên Anh kỳ đè ép đến không còn sức phản khác, toàn thân không thể cử động được.
“Chỉ Dao!”“Dạ Chỉ Dao!”“Dạ sư thúc!” mấy người Thất Nguyệt thấy vậy kinh hãi hô lên, gấp gáp muốn kéo nàng lại.
Viêm Ma thấy nàng đã bị bắt, đầu mày cau lại, liền hướng về phía Chúc An xuất thủ.
Khó khăn lắm mới gặp được một tiểu nha đầu có tính cách thú vị như vậy, lão vẫn không muốn nàng ta chết nhanh như vậy đâu.
Lý Kỳ thấy Chỉ Dao bị người khác bắt đi, trong lòng cũng buông lỏng ít nhiều, lại bắt đầu đánh về phía Tư Nhược Trần.
Lúc này Tư Nhược Trần hai mắt đã đỏ ngầu hằn lên đầy những tia máu tươi, hắn có chút giống như sắp bị tẩu hỏa nhập ma.
Hạ Thất Nguyệt cả kinh, vội lay hắn ta tỉnh lại, không để hắn tiếp tục chìm đắm trong cảm xúc tiêu cực nữa.
Mắt thấy đối phương lại sắp xuất thủ mà mấy người bọn họ đã không còn sức phản kháng nữa rồi.
Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, một đại chưởng trong suốt từ trên đỉnh đầu của Hạ Thất Nguyệt hiện ra, trực tiếp đón lấy linh chùy.
“Linh Vũ tiền bối!” Hạ Thất Nguyệt thất kinh hô lên, Linh Vũ tiền bối vẫn luôn ở trong không gian của nàng vậy mà lúc này lại ra tay rồi.
Hai nguồn lực cực đại cùng lúc va chạm vào nhau, tạo ra một lực đẩy cực mạnh, nổ tung, khiến mọi người đang có mặt ở đây đều bị trọng thương, Linh Chu cũng bắt đầu rung lắc dữ dội như sắp không trụ nổi nữa.
Lại nhìn sang phía Chỉ Dao bên này, lúc này đây Chúc An và Viêm Ma vẫn đang đánh nhau kịch liệt, mà Chỉ Dao thì lại bị Chúc An tóm chặt trong tay, cổ của nàng cũng bị rung lắc đến khó chịu.
Hơn nữa, nàng cũng không tránh khỏi bị tàn dư của cuộc công kích vừa rồi làm ảnh hưởng, y phục của nàng đã rách tả tơi, khắp người đều là vết thương, đầu gục xuống, thần chí không còn rõ ràng nữa.
Chúc An thấy nàng như vậy thì mỉm cười âm độc, cuộc chiến giữa hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào phải nơi mà một tu sĩ Trúc Cơ kỳ cỏn con như nàng ta có thể chịu đựng được?Hắn lại lập tức công kích về phía Viêm Ma.
Sắc mặt Lý Kỳ lúc này không được tốt lắm, mấy chiêu bảo mệnh của tiện nhân này cứ không ngừng xuất hiện dồn dập như thế, nhất là một chưởng khi nãy đã khiến lão bị thương không nhẹ.
Hơi nghiêng đầu, lão phát hiện hai vị đạo hữu lúc này đang đấu đá kịch liệt, cũng chẳng thèm bận tâm nữa, Lý Kỳ cười âm độc, đột nhiên chuyển mục tiêu, ném linh chùy về phía Viêm Ma.
Viêm Ma cảm nhận được một tia nguy hiểm từ phía sau liền nhanh chóng dời bước tránh sang một bên, bắt đầu cuộc chiến một địch hai.
Dù sao hai người kia đều là Nguyên Anh hậu kỳ, mà bản thân lão cho dù có là thiên tài đi nữa thì cũng mới chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, lấy một địch hai quả thực có hơi cố hết sức, Viêm Ma dần dần có xu hướng yếu thế đi.
Chính là nhìn thấy tiểu tử kia bộ dạng sắp chết đến nơi, lão cũng liều lĩnh một phen, lấy ra một lá bạo phù cấp tám, ném về phía Lý Kỳ.
Lý Kỳ cả kinh, vội vàng né tránh, nhưng vẫn là đã quá xem nhẹ uy lực của linh phù cấp tám này.
Đây là linh phù có phẩm cấp cao nhất đại lục Thần Phong, cho dù là tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng không dám xem nhẹ.
Cả linh phù vừa chạm vào Lý Kỳ liền nổ tanh bành, trực tiếp nổ ra một đám mây hình nấm, cuốn lấy Lý Kỳ vào trong.
Mà mấy người Hạ Thất Nguyệt cũng không chịu nổi, phun ra một ngụm máu lớn, ngã trên Linh Chu.
Linh Chu lúc này cũng không chịu được sức ép nữa, cứ như thế rơi xuống dưới.
Viêm Ma thấy vậy chau mày, do dự một lát, vẫn quyết định xông đến đỡ lấy Linh Chu.
.