Chương 851
Tập Lăng Vũ không nghe được, không nghe được gì nữa! Anh ta sao có thể tha thứ cho kẻ tổn thương bảo bối trong lòng mình chứ? Anh ta thậm chí còn muốn xé nát Trình Tương!
Trình Tương tát hai cái vừa nhanh lại vừa ác. Vy Hiên chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong. Sau khi cô lấy lại tinh thần thì đã thấy Tập Lăng Vũ lao tới giống như phát điên vậy.
Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn hỗn loạn.
Vy Hiên không để ý tới đau đớn, xông tới ngăn lại: “A Vũ!”
Nhưng anh ta thậm chí cũng không nghe thấy tiếng cô nói. Quá căm hận đã khiến anh ta bị lạc trong vòng xoáy.
“A Vũ…”
Đột nhiên, thắt lưng cô bị giữ chặt, bị sức lực không thể bỏ qua kéo đi.
Vy Hiên kinh ngạc, quay đầu nhìn, lập tức bắt gặp đôi mắt nghiêm nghị.
Thấy vết thương trên trán cô, vẻ mặt người đàn ông đẹp trai lạnh lùng tới mê người đột nhiên bị giá lạnh bao phủ. Tiếp theo là gương mặt sưng đỏ của cô hiện rõ dấu ngón tay.
Bị tát à?
Liên Cẩn Hành thầm điều chỉnh hơi thở rồi kéo Vy Hiên ra phía sau, tiếp theo dùng một tay nắm lấy cổ tay của Tập Lăng Vũ với sức mạnh như thể sẽ lập tức bóp gãy nó vậy.
Tập Lăng Vũ quay đầu lại theo phản xạ có điều kiện, chờ đợi anh ta lại là một nắm tay thép đập mạnh lên trên mặt anh ta!
Một đấm này đã đánh cho Tập Lăng Vũ phải lùi lại hai bước, còn Trình Tương cũng nhân cơ hội chạy thoát được. Tóc bà ta rối bời, khiếp sợ khóc lớn: “Tôi làm sao có thể ở lại cái nhà này được nữa? Nó là muốn giết tôi…”
Bà cụ Tập thấy Liên Cẩn Hành thì cũng ngẩn người ra, sau đó quay đầu trừng mắt với Trình Tương với vẻ hung ác: “Cút vào cho tôi! Đừng ở chỗ này cho thêm mất mặt xấu hổ nữa!”
“Là cháu của bà muốn giết tôi – vì sao lại giống như tôi làm sai chứ?!” Trình Tương bất chấp mọi giá, la to.
“A Vũ…” Vy Hiên không chú ý tới những người đó, cô xông lên trước lại muốn xem thử Tập Lăng Vũ thế nào, nhưng bị Liên Cẩn Hành dùng một tay kéo lại.
Tập Lăng Vũ dùng mu bàn tay cọ vào chỗ mặt bị đánh đau, quay người sang.
Liên Cẩn Hành nhìn thẳng vào người thanh niên đối diện, lạnh lùng nói: “Biết tại sao tôi đánh cậu không? Bởi vì, cậu không thể bảo vệ tốt cho cô ấy.”
Vy Hiên lập tức kéo anh lại, muốn ngăn cản: “Liên Cẩn Hành, tôi…”
“Cô không cần nói.” Liên Cẩn Hành hiếm khi nổi giận, tâm trạng được che giấu lại bắt đầu táo bạo, nhảy nhót. Anh lại trừng mắt với cô. Nhưng vào lúc nhìn chằm chằm vào cô, lời anh muốn nói, chuyện anh muốn làm đều lặng lẽ bỏ xuống.
Bất kể anh có nói gì, làm gì, cũng chẳng ăn thua gì với cô.
Cho tới bây giờ, tại sao anh vẫn không nhớ được chứ?
Lời Liên Cẩn Hành nói đã chặn lại bước chân muốn xông tới của Tập Lăng Vũ, thấy vết thương trên mặt Vy Hiên, anh ta lập tức tỉnh táo lại.
Liên Cẩn Hành nói không sai, là anh ta không thể bảo vệ tốt cho cô, mới hại cô bị thương!
Lúc này, Tập Chính Hãn đi qua, thật sự nặn ra một nụ cười khó coi: “Tổng giám đốc Liên, đã làm cho ngài chê cười rồi…”
Liên Cẩn Hành căn bản không nể mặt ông ta, hỏi thẳng: “Chuyện gì đã xảy ra với mặt vợ chưa cưới của tôi?”
Tập Chính Hãn nghẹn lời, ánh mắt lẩn tránh, ấp a ấp úng. Dù sao ông ta cũng không thể nói là vợ mình đánh được!