Chương 797

Cúp điện thoại, Tập Lăng Vũ xoay người lại nhìn người phụ nữ còn đang đứng cắt hoa quả trong phòng bếp, hàm răng cắn chặt, có chút không cam tâm.

Mà ở phía bên kia, tiểu Tần vừa cúp điện thoại liền đến báo cáo với Liên Cẩn Hành.

“Giám đốc, đã gọi điện thoại thông báo với đối phương rồi, đợi lát nữa cậu ấy sẽ đến.”

Liên Cẩn Hành ừ một tiếng, tay ném một bảng dự án qua bên kia: “Những thứ cần xác nhận đều ở trong đây, đợi lát nữa cậu đàm phán với cậu ta.”

“Hả?”

Tiểu Tần không hiểu mở miệng hỏi: “Giám đốc, dự án này rất gấp hả?”

Gấp đến nỗi phải giải quyết trong đêm nay luôn ư?

Liên Cẩn Hành đi về phía thang máy, khóe môi như có như không mà câu lên, âm thanh lãnh đạm: “Từ chuyện sáng hôm nay cậu ta kêu cô ấy đến đây, cậu ta cũng nên giác ngộ tốt chuyện này.”

“Nó?” Tiểu Tần đứng nguyên tại chỗ nhìn dự án trong tay.

Đối với tổng giám đốc mà nói dự án này thật sự quan trọng như vậy hả?

Tiểu Tần cũng không dám thờ ơ nữa, lập tức đi vào phòng làm việc xem qua một lần.

Lúc Tập Lăng Vũ kéo cửa đi vào Vy Hiên đã bưng dĩa hoa quả ra, anh ta chậm rãi đi qua, cánh tay quấn lên eo của cô, toàn bộ phía trước ngực đều dán lên lưng của cô.

Vy Hiên động đậy không được, cô quay đầu lại bất đắc dĩ nói: “Cậu tuổi mèo hả?”

Thật là càng ngày càng dính người.

“Vậy cô nhất định phải là mèo cái mới được.” Anh ta bá đạo nói.

“Tôi không muốn.” Vy Hiên suy nghĩ rồi lại nói: “Tôi phải làm cá, chỉ cần có nước là có thể sống, hơn nữa trên trái đất này bảy phần đều là nước, tỉ lệ sống sót của tôi cũng lớn hơn.”

Anh ta lại Lắc đầu: “Không có tôi ở bên cạnh cô sống không được đâu.”

Nhìn anh ta nói đến chắc chắn như vậy, Vy Hiên lại cố ý nói ngược lại: “Trong biển có nhiều cá như vậy, sao tôi lại phải chọn một con mèo thích ăn cá chứ?”

Anh ta mỉm cười đưa tay nắm lấy cằm của cô, trong ánh mắt như có vô số bọt nước đang càn quét muốn nhấn chìm cô: “Vậy con mèo này sẽ ăn hết những con cá ở bên cạnh cô ấy.” Ngón tay của anh ta buông cầm cô ra, lại xoa xoa lên môi của cô, nhẹ giọng nói: “Thật xin lỗi, tối hôm nay tôi còn phải làm việc, phải lập tức đi rồi.”

Môi của cô bị lòng bàn tay của anh ta vuốt ve đến nỗi tâm hoảng ý loạn, cô nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm.”

“Sao vậy, tối nay không muốn tôi đi à?” Nhìn chằm chằm vào vành tai càng ngày càng đỏ của cô, tiếng cười từ lồng ngực của Tập Lăng Vũ tràn ra, bắt đầu chấn động cả bốn phía.

Vy Hiên phủ nhận ngay lập tức: “Không có.”

Sợ anh ta không tin, cô xoay người ánh mắt kiên định đưa tay vỗ vỗ vai của anh ta: “Đi làm việc của cậu đi.”

Đầu tiên là Tập Lăng Vũ ngưng trọng, tiếp theo lại thoải mái cười to, cười đến nỗi gương mặt của Vy Hiên nhanh chóng đỏ lên. Có trách thì phải trách những lời của Bảo Ngọc trong điện thoại, hại cô kiềm lòng không được mà suy nghĩ lung tung, nhưng khi đứng trước mặt của Lăng Vũ, cho dù có đánh chết cô cũng không thừa nhận.

Đối diện với ánh mắt tức giận của cô, Tập Lăng Vũ đưa tay ôm lấy cổ cô, kéo cô đến trước mặt mình, chống đỡ trán cô, anh ta nói: “Tôi sẽ không bận quá lâu đâu, chờ tôi.”

Nắm tay của cô lên hôn vào lòng bàn tay.

Lúc nãy vừa mới cắt cam cho nên trong tay có mùi hương của quả cam.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play