Chương 796

Trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước ào ào, mượn chuyện đến phòng bếp lấy chén đũa, cuối cùng cô mới có thể bình tĩnh được một chút.

Hai người ngồi xuống cách nhau một cái bàn, Tập Lăng Vũ bưng chén lên liền cúi đầu bắt đầu ăn, nhìn qua giống như thật sự rất đói bụng. Vy Hiên múc cho anh ta chén canh cá, nước canh màu trắng sữa, không hề bị tanh mùi cá.

Cô ngồi ở đối diện thuận miệng hỏi anh ta: “Công việc có bận không?”

“À, xem như cũng kết thúc rồi.” Tập Lăng Vũ trả lời lập lờ nước đôi, cũng không nói gì cụ thể thêm, gắp một miếng thịt bỏ vào trong chén của cô, còn mình thì lại cúi đầu ăn.

Vy Hiên nhớ đến chuyện buổi sáng, lại nhìn anh ta, do dự hỏi: “Thật sự đã kết thúc rồi?”

Tập Lăng Vũ giương mắt nhìn, anh ta nhìn chằm chằm vào mắt của cô, giống như đang cố gắng nhìn xuyên thấu: “Không phải là cô đang trách tôi mấy ngày nay loay hoay công việc nên không có thời gian ở cùng với cô chứ?”

Vy Hiên lườm anh ta một cái, cúi đầu xuống: “Ăn cơm đi.”

Anh ta buồn cười cười lên tiếng, lại kêu cô bới thêm một chén cơm.

“Mấy ngày nay ở bên ngoài ăn uống như thế nào? Có ăn đúng bữa không đó?”

Tập Lăng Vũ đang uống canh, trả lời mập mờ: “Không ngon bằng đồ ăn của cô làm.”

Cô thò đầu ra từ phòng bếp, cười cười trêu chọc nói: “Vào công ty quả thật đã thay đổi, còn biết dỗ cho người khác vui vẻ nữa chứ.”

Anh ta nhìn cô, nheo mắt lại: “Vậy bây giờ cô có vui vẻ không?”

Đôi mi thanh tú của cô nhướng nhướng lên: “Vẫn ổn.”

Anh ta trừng cô một chút, bất mãn lầm bầm: “Già mồm.”

Một bàn đầy đồ ăn, cơ hồ tất cả đều vào trong bụng của một mình anh ta.

Tập Lăng Vũ thả lỏng tứ chi, hài lòng dựa vào ghế nhìn dáng vẻ của cô bận rộn như một người vợ nhỏ, không khỏi nhếch miệng cười.

Lúc này điện thoại di động của anh ta vang lên.

Tâm trạng tốt trong nháy mắt bị phá hư, anh ta cau mày, cũng mặc kệ.

“Lăng Vũ, điện thoại di động của cậu đang vang kìa.” Vy Hiên cũng không quay đầu lại mà nhắc nhở.

Tập Lăng Vũ bực bội đứng dậy lấy điện thoại di động từ trong túi áo khoác da, lúc ấn nghe, giọng nói cũng có chút ác liệt: “Ai vậy?”

Đối phương hiển nhiên sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh liền lễ phép nói: “Là Tổng giám sát Tập có đúng không? Xin chào, tôi là trợ lý của tổng giám đốc Liên ở Hoàn Vũ…”

Con ngươi Tập Lăng Vũ run lên, trong phút chốc vẻ mặt của anh ta cũng nghiêm túc thêm một chút, theo bản năng nhìn vào phòng bếp, cầm di động đi đến kéo cửa thủy tinh bước ra ngoài ban công.

Xin chào tìm tôi có chuyện gì không?”

“Là như vậy, cậu Liên cảm thấy rất hứng thú đối với dự án của cậu, có điều có vài vấn đề không hiểu rõ chi tiết lắm nên muốn cùng cậu thương lượng một chút, cậu có thể bớt thời gian tới đây không?”

Tập Lăng Vũ có chút bất ngờ không ngờ là Liên Cẩn Hành thật sự lại xem dự án của anh ta.

Anh ta dừng lại một chút, theo bản năng nhìn đồng hồ: “Bây giờ à?”

“Mong là bây giờ cậu có thể đến công ty, thật sự rất xin lỗi. À, nếu như bây giờ cậu bận việc, vậy thì hôm nào chúng ta liên lạc lại vậy.”

Lông mày Tập Lăng Vũ nhăn lại, mím môi quả quyết trả lời: “Vậy thì cứ bây giờ đi.”

“Haha, vậy được rồi, lát nữa gặp nhau.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play